Editor: Liêu
Beta: Mạc Y Phi
"Từ từ đã, ý tôi không phải như thế! Dừng lại, Hàm Quang! Dừng lại!!!"
Hàm Quang đã ném Hà Điền Điền lên giường, áp sát người xuống, anh hơi mất kiên nhẫn: "Thì ra cô thích kiểu này? Khẩu thị tâm phi?" (1)
(1) Khẩu thị tâm phi: nghĩ một đằng nói một nẻo.
Anh kéo tay cô xuống chạm vào nơi đó, thấp giọng nói: "Chính cô làm ra nó, vừa lòng chứ?"
Nơi đó phình to, còn mang theo hơi ấm. Lần đầu tiên Hà Điền Điền phát hiện, thiết kế người máy chân thật quá cũng không phải chuyện tốt.... Cô đỏ mặt, khóc không ra nước mắt: "Anh mau dừng lại, nếu còn tiếp tục chính là cưỡng hiếp đấy!"
Hàm Quang thấy cô sợ đến mức run bần bật, nhìn không giống giả vờ, anh hơi nghi ngờ, hỏi: "Thật sự không muốn?"
"Không muốn! Cút ngay!"
Anh buông cô ra, đứng trên nền nhà nhìn thẳng xuống cô gái lôi thôi lếch thếch trên giường.
Hà Điền Điền cảm thấy xấu hổ vô cùng. Cô ngồi dậy sửa sang lại quần áo, sau đó cầm gối ném qua: "Đồ biến thái!"
Hàm Quang nhanh nhẹn né tránh, mặt không biểu cảm nhìn cô: "Là chính miệng cô nói, bây giờ lại hối hận."
"Tôi không nói tôi với anh."
"Vậy cô định với ai? Cô còn mua người máy khác?"
"Anh đề cao tôi quá, bà đây vì anh mà táng gia bại sản rồi!" Hà Điền Điền nói tới đây mắt cũng trợn ngược lên, sau đó tiếp tục nói: "Ý của tôi là, anh với người khác cơ."
"Với ai?"
"Với một... người bạn. Anh và cô ấy làm chuyện đó, tôi mua quần áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ham-quang/1795346/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.