Edit: Khả Khả
Chiêu giả vờ yếu thế của Lý Hạc Minh ở trước mặt Lâm Ngọc luôn linh nghiệm, chỉ cần hắn lộ ra vẻ mặt tội nghiệp, Lâm Ngọc rất khó cự tuyệt hắn.
Hơn nữa, hắn đang hạ thấp mình, thản nhiên quỳ gối dưới chân nàng, nếu Lâm Ngọc nói lòng mình tĩnh lặng như nước thì là nói dối.
Lý Hạc Minh thấy sắc mặt nàng buông lỏng, liền đưa tay chủ động giữ eo nàng, thân người động đậy muốn đứng lên để hôn nàng. Nhưng đầu gối vừa mới nhấc lên, thì đột nhiên Lâm Ngọc động chân dẫm lên nghiệt căn nóng nực to lớn ở giữa háng hắn, ép hắn quỳ trở lại: “Ấy, đừng nhúc nhích…”
Tựa như, nàng không muốn hắn đứng lên, ngữ khí vẫn dịu dàng như trước, chỉ là có hơi gấp gáp: “Cứ….quỳ như vậy đi…”
Chiếc giày màu hồng nhạt không sai lệch đi đâu, vừa vặn dẫm lên quy đầu đang căng tức của Lý Hạc Minh. Cơn đau và khoái cảm từ hạ thân truyền đến, khiến thân thể Lý Hạc Minh cứng đờ, hắn cắn chặt răng khẽ rên lên một tiếng, trong chốc lát, giữa trán hắn đã rịn ra một lớp mồ hôi mỏng.
Hắn nhíu mày nhắm mắt lại, từ từ ổn định tâm trí rồi mở mắt ra, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm trên mặt Lâm Ngọc, nhưng vẫn nghe lời nàng quỳ trở lại, có một điều khác là, lần này hai chân hắn đều quỳ.
Hắn biết Lâm Ngọc muốn làm gì, yết hầu trên cổ hắn trượt lên xuống, giọng khàn đặc hỏi nàng: “Muốn dẫm sao?”
Lâm Ngọc không biết từ khi nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ham-ngoc/3329211/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.