Edit: Khả Khả
Lý Hạc Minh khi còn nhỏ đã học theo tác phong phóng khoáng, không chịu bó buộc của binh sĩ, nhưng tiểu cô nương người ta đoan trang thùy mị, váy áo gọn gàng, rõ ràng là tiểu thư nhà quyền quý.
May mà ở đây là hoàng thành dưới chân thiên tử, không có kẻ bắt cóc dám hoành hành, nếu không, với vẻ ngoài thật thà đáng yêu của nàng thì đám bắt cóc sẽ ôm nàng đi bán cho nhà nghèo nào đó để nuôi dâu từ bé cũng không chừng.
Lý Hạc Minh còn phải đi mua rượu để về quân doanh, hắn không có ý định lãng phí thời gian phơi thây dưới cái nắng kinh khủng này, nên hỏi nàng: “Muội tên là gì? Có nhớ nhà ở đâu không? Ta đưa muội về!”
Đối với người lạ, tiểu cô nương có chút đề phòng nhưng không nhiều lắm, Lý Hạc Minh chỉ mới lau mồ hôi cho nàng, nàng đã xem hắn là người tốt, ngoan ngoãn nói: “Muội tên Lâm Ngọc!” Nhưng nhà ở đâu thì lại không nói.
Những cô nương bình thường đi ra ngoài phần lớn đều là ngồi xe ngựa, huống hồ nàng nhỏ tuổi như vậy, sao có thể nhớ được đường đi, ngẫm nghĩ một hồi lâu, nàng chỉ nói: “Nhà ở Lâm phủ!”
Lâm Phủ, Lâm Ngọc.
Lý Hạc Minh nhớ mẫu thân đã từng nhắc đến cái tên này, hắn suy nghĩ một chút, rồi hỏi: “Phụ thân của muội là Thái Bảo đương triều Lâm Trịnh Thanh?”
Lâm Ngọc nghe tên phụ thân mình từ miệng Lý Hạc Minh, nàng vội gật đầu: “Đúng, là cha muội, ca ca biết cha của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ham-ngoc/3329193/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.