Edit: Khả Khả
Tiếng “phu quân” này của Lâm Ngọc thấm vào trái tim Lý Hạc Minh, xong việc, hắn cho người đổi nước khác, vui vẻ tắm rửa thay quần áo cho Lâm Ngọc, lấy bình nước nóng làm ấm chăn, sau đó đến cạnh lò lửa kiên nhẫn lau khô tóc cho nàng, rồi mới ôm nàng đi nghỉ.
Bên ngoài, tiếng pháo hoa đã dừng, chỉ còn lại phía xa xa thỉnh thoảng vang lên vài tiếng pháo nổ, có lẽ đã quấy nhiễu trời cao, cho nên Tân Niên vừa mới đến tuyết cũng bắt đầu rơi. Tuổi mới đón tuyết mới, vạn vật đều bắt đầu lại, có thể xem là một dấu hiệu tốt cho sự khởi đầu.
Khi Lý Hạc Minh trở về từ Lâm phủ, hắn có mang theo một tay nải. Lúc ấy, Lâm Ngọc không biết đó là gì, bây giờ lên giường thì mới thấy đó là chiếc gối ngủ của mình khi còn là tiểu cô nương, lúc này mới biết được nguyên nhân hắn mang gối của nàng về.
Mất một khoảng thời gian để hong khô tóc, giờ phút này hai mắt Lâm Ngọc mở không lên, nàng hỏi Lý Hạc Minh: “Sao chàng lại mang cái này về?”
Lý Hạc Minh buông rèm, nói: “Chẳng phải hôm trước nàng dùng gối ở đây không quen sao?
Lâm Ngọc chọn tư thế thoải mái rồi nằm xuống, nàng ngạc nhiên nhìn hắn: “Sao chàng biết? Hai ngày qua chàng có ngủ với ta đâu!”
Lời này mang theo chút trách cứ, Lý Hạc Minh đang được Lâm Ngọc dỗ dành, hắn liền nhớ đến nhưng việc hai ngày qua mình đã làm, cũng cảm thấy bản thân vừa thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ham-ngoc/3329189/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.