Edit: Khả Khả
Buổi trưa, dùng cơm xong, ba nam nhân tập trung ở thư phòng nghị sự việc của triều đình. Lâm Ngọc rảnh rỗi đi dạo phòng bếp lấy món khoái khẩu đến thăm Tần Mi An, Tam Ca làm cái đuôi đi theo nàng.
Tần Mi An bệnh rất lạ, không giống là nhiễm phong hàn, mấy ngày gần đây cơ thể mệt mỏi, ăn uống không ngon miệng. Lâm Ngọc sợ Tam Ca bổ nhào vào Tần Mi An giống như mình, cho nên khi bước vào cửa nàng ghì chặt vòng cổ nó lại.
Tần Mi An thích hương nhưng Lâm Ngọc lại không thích ngửi huân hương nên cửa sổ trong phòng mở một nửa. Hoa hồng mai trong viện nở rộ vô cùng thích mắt, Tần Mi An yên lặng ngồi thêu thùa may vá ở đối diện cửa sổ, bên cạnh có một bếp lò cháy bập bùng, nàng may một chiếc áo choàng dày, nhìn màu sắc và hình thêu, chắc là làm cho Lâm Tĩnh.
Thấy Lâm Ngọc đi vào, Tần Mi An bảo thị nữ mang ghế đến, dâng trà nóng. Nàng thấy Lâm Ngọc kéo Tam Ca lại thì buồn cười, lấy miếng điểm tâm trên bàn ném cho nó.
Tam Ca há mồm bắt được, nhai vài cái rồi nuốt.
Toàn thân Tam Ca là màu đen tuyền, quanh năm suốt tháng đều rụng lông, khi có Lâm Tĩnh ở đây, hắn không cho Tam Ca bước vào bên trong. Đã nhiều ngày Tần Mi An không ra khỏi phòng, nên lâu rồi nàng không gặp nó nhưng lại không thấy nó nhào lên người Tần Mi An, chỉ lắc đuôi khịt mũi ngửi người nàng.
Nó nghiêm túc ngửi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ham-ngoc/3329181/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.