Edit: Khả Khả.
Nam nhân mặc một thân áo tang vải thô, giả dạng tiều phu trong núi, nhưng Lâm Ngọc sẽ không ngốc đến mức xem hắn là tiều phu. Nàng nhíu mày nhìn hắn chằm chằm, đến khi mở miệng, giọng nàng có hơi khàn: “Ngươi là người của Vương thị lang?”
Nam nhân kia không trả lời, hắn vừa đi về phía nàng vừa gấp gáp cởi đai lưng.
Thấy vậy, Lâm Ngọc cả kinh vội lui về góc tường: “Ngươi muốn làm gì?”
“Ngươi là một nữ nhân, ngươi cảm thấy lão tử đang muốn làm gì?” Ánh mắt hắn dâm tà đảo qua đôi ngực căng của Lâm Ngọc, hắn đưa tay kéo vạt áo nàng.
Lần đầu tiên Lâm Ngọc đối mặt với chuyện này, nàng lại vừa mới tỉnh dậy, đầu óc còn rối loạn, nàng lập tức nắm chặt vạt áo theo bản năng: “Ngươi biết ta là ai không?”
Nam nhân kia gỡ tay nàng, sau đó lại túm tiếp váy nàng: “Ta không cần biết ngươi là ai! Cho dù ngươi là nữ nhân của hoàng đế thì hôm nay lão tử cũng muốn nếm thử!”
Lâm Ngọc hoảng đến độ đôi môi trắng bệch, song, vẫn cố trấn tĩnh nói: “Phụ thân ta là Thái Bảo đương triều, đại ca ta là Hộ Bộ thị lang! Nếu ngươi động vào ta, dù thế nào cũng không có kết cục tốt!”
Nam nhân kia vốn không thèm nghe, ngược lại, hắn còn nói: “Kêu đi, kêu lớn lên! Để cho đám đói khát nữ nhân kia biết ngươi đã tỉnh, xúm vào đây chơi ngươi cùng với lão tử!”
Đầu Lâm Ngọc xoay mòng mòng, nhưng ngay lúc nam nhân này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ham-ngoc/3329149/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.