Đã hai ngày nay, Như Nhân không dám tới lớp huấn luyện, cũng không có hẹn với Phàn Tinh Thần.
Cô không hề nghĩ tới mình lại xui xẻo đến như vậy, mới nɠɵạı ŧìиɧ lần thứ hai đã bị anh em tốt của Diêu Lỗi bắt gặp, cô nghĩ mình cũng đủ cẩn thận rồi, nhưng không ngờ…
Vỏ ngoài là vì muốn trả thù Diêu Lỗi nhưng cô chưa từng nghĩ đến sẽ ly hôn với anh. Ít nhất thì không phải bây giờ, sớm nhất cũng phải đợi đến lúc cô thi đậu nghiên cứu sinh hoặc tìm được công việc ổn định.
Hơn nữa, cô không muốn cho mọi người biết cô bị đội nón xanh, cũng sợ mọi người biết rằng thực chất cô là một da^ʍ phụ.
Như Nhân cũng nhắn tin với Diêu Lỗi hai ngày nay, giống như một cặp vợ chồng bảy năm, ân ái hỏi thăm đối phương, cũng chẳng có gì bất thường cả.
Cô thở dài một hơi không khỏi sầu não, có lẽ bản thân đã suy nghĩ quá nhiều. Hôm đó, trước mặt anh cô cũng không hề có hành động nào thân mật với Phàn Tinh Thần, hoàn toàn có thể giải thích được anh là bạn bè bình thường.
Nghỉ học đến ngày thứ ba, Như Nhân trở lại lớp huấn luyện vào thứ sáu.
Như Nhân đến sớm, cô không ghi chép gì trong hai ngày nghỉ, đang lo lắng muốn mượn vở của ai đó, nhưng cô mới chỉ tới đây vài ngày, vốn dĩ vẫn chưa quen ai.
Lúc Kỷ Tuyên Vũ tiến vào cửa, Như Nhân bất giác cúi đầu đọc sách. Nhưng tiếng nói của anh vẫn đều đều vang lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ham-muon-chay-bong/3464154/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.