Phàn Tinh Thần không lâu sau mới phản ứng lại, dùng ngón tay quẹt mũi, nói: “Chị, em muốn chị khỏa thân nói chuyện với em.”
“…”
Như Nhân giật mình phát hiện câu nói của mình có nghĩa khác, buồn bực nói: “Em bớt nói nhảm lại.”
“Chị đừng nói không mà, cho em xem ngực của chị đi.” Phàn Tinh Thần nói: “Em cũng cho chị xem của em, chị sẽ không thiệt đâu.”
Màn hình chuyển động, hiện ra hình ảnh của anh, hai tay rảnh rỗi, để lộ ra bộ ngực trần và nửa người dưới chỉ mặc một chiếc qυầи ɭóŧ màu đen, cho dù là màu đen thì túp lều giữa hai chân vẫn hiện lên rất rõ ràng.
Không chút chần chừ, Phàn Tinh Thần cởi bỏ qυầи ɭóŧ, đem côn ŧᏂịŧ to lớn phóng thích ra ngoài. Anh bắt đầu sờ vào nhúm lông.
“Chị, chị nhìn thấy không?”
“…Ừ.” Như Nhân phát hiện giọng nói của mình đã thay đổi.
Phàn Tinh Thần đưa điện thoại lại gần, có thể nhìn thấy rõ ràng từng sợi lông uốn lượn của anh, cũng như côn ŧᏂịŧ nổi đầy gân xanh, theo động tác của anh, đầu nấm phun ra chất lỏng màu trắng như nước.
“Chị, chị cũng cho em xem với.”
Dưới thân của Như Nhân bắt đầu khô nóng, cô không tự chủ được mà kẹp chặt hai chân lại, quay camera lại, chỉ lộ nửa người trên, xương quai xanh và thân dưới.
Chiếc váy cổ chữ V vẫn chưa được thay ra, bởi vì cô đang đi học nên không thể mặc quá hở hang.
Như Nhân kéo khóa kéo sau lưng, kéo cổ áo xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ham-muon-chay-bong/3464151/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.