Mỹ nhân thấy y nhập thần, mỉm cười, vẫy tay với y, Nam Cung Trĩ sớm bị mê đến không biết phương hướng, đã quên mình đang ở phương nào, ngây ngất vui sướng đi đến bên giường, nắm lên một bó tóc dài, mùi thơm ngát mê người lan tỏa, thúc giục người ta động tình, y khẽ ho một tiếng, hạ phúc trở nên nóng bừng, phản ứng thân thể vô cùng rõ ràng.
Mỹ nhân khẽ cười một tiếng, đưa tay túm cánh tay y xuống, Nam Cung ‘ai nha’ một tiếng, choáng đầu hoa mắt bị ngã lên giường, một khối thân thể ấm áp đè lên, mỹ nhân đè hai tay y lên đỉnh đầu, từ trên cao nhìn xuống y, tay kia thì luồn vào vạt áo của y, xoa lên lồng ngực bằng phẳng rắn chắc, hờ hững vuốt ve một bên đầu vú nho nhỏ.
“Hả?” Nam Cung Trĩ phản ứng lại, cúi đầu nhìn liền thấy, mỹ nhân y phục khẽ mở, lồng ngực lại phẳng giống như y, hơn nữa trên cần cổ thon dài, còn có hầu kết rõ ràng, y choáng váng, dùng sức tránh đi, kêu lên: “Ngươi rốt cuộc là nam hay là nữ?”
“Ngươi cho là gì?” Mỹ nhân khẽ bật cười, thanh âm trầm thấp khàn khàn, nghe vào trong tai Nam Cung giống như sấm sét giữa trời quang, y khóc không ra nước mắt nâng chân lên muốn đá văng mỹ nhân ra: “Đồ yêu quái nhà ngươi này còn không buông ta ra!”
Mỹ nhân nhăn mặt nhíu mày, vòng eo trầm xuống, đè cả người y xuống phía dưới, nói: “Ta gọi là Li Cảnh, không gọi yêu quái.”
Ta quản ngươi gọi là gì!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ham-hai-mot-nguoi/2408369/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.