Lâm Mặc Bạch nửa nằm nửa ngồi trên giường, phía sau lưng dựa vào đầu giường, hai chân duỗi thẳng mở rộng, vẻ mặt suиɠ sướиɠ nhìn cảnh đẹp trước mắt.
Người phụ nữ trần trụi trắng như tuyết quỳ gối giữa hai chân anh, thân thể phủ xuống, cặp vú lớn trắng nõn cũng tự nhiên mà buông xuống, từ bầu ngực no đủ trở nên mềm mại như nước, trên núʍ ѵú đỏ tươi lóe lên ánh nước, là nước bọt anh vừa mới hút.
Cô hạ người càng ngày càng thấp, càng ngày càng thấp… Tóc đen xõa tung rơi trên tấm lưng trắng nõn, lại bị gạt ra sau tai, lộ ra khuôn mặt tinh xảo mỹ lệ, áp sát giữa háng của anh.
Thẳng tắp đứng thẳng, bên dưới là chùm lông đen sì, mặt trên là qυყ đầυ cực lớn, xung quanh nổi đầy gân, vật nam tính hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang lập tức ập thẳng vào mặt cô.
So với hạ thân khí thế bức người, vẻ mặt Lâm Mặc Bạch rất nhàn nhã, không nhanh không chậm nhắc nhở cô gái trước mặt, “Có nhớ em nói gì trên taxi không?”
Nguyễn Tình đỏ mặt, môi đỏ mím chặt, cách côn ŧɦịŧ gần như vậy, chỉ cảm thấy trên mặt nóng bừng bừng, ngượng ngùng không chịu nổi, nơi nào còn tâm tư trả lời câu hỏi của Lâm Mặc Bạch.
Cô không nhớ cũng không sao, nhưng Lâm Mặc Bạch thì nhớ rất rành mạch, không tốn bao nhiêu công sức để nói ra.
“Em nói, ‘muốn ăn côn ŧɦịŧ của A Bạch, giống như ăn kẹo que, từ từ liếm…’.” Lâm Mặc Bạch nói xong, tặng cho Nguyễn Tình một ánh mắt cổ vũ, trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ham-duc-no-ro/651440/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.