Thái tử bị mất thể diện, trên mặt có chút cứng ngắc, muốn nói gì đó bù lại: “Thế tử cảm thấy ở Đông cung không tiện ư? Nghe nói các đời Phượng Vương đều tập Đan Dương thần công từ rất nhỏ, không biết Thế tử đã luyện được mấy phần rồi?”
Câu này, có ý bảo Đan Y không chịu ở Đông cung, quy kết nguyên nhân do buổi tối luyện công không muốn người khác nhìn thấy.
Đợi một hồi lâu, Đan Y căn bản không để ý cậu ta, tiếp tục chậm rãi ăn anh đào.
Khuôn mặt Thái tử tái xanh.
Lam Sơn Vũ quay người, gắp ít đồ ăn cho Đan Y, để y không chỉ ăn mỗi anh đào, buông chiếc đũa cười với Thái tử nói : “Điện hạ mới hỏi một vấn đề chữ Thiên, nếu ngài muốn đáp án, vậy hãy đưa thẻ bài chữ Thiên cho Quy Vân cung.”
Đây là câu hỏi chữ Thiên ư ? Thái tử nghẹn đỏ mặt, cắn răng cố gắng duy trì nụ cười: “Vậy không cần, Cô chỉ thuận miệng hỏi chơi thôi. ”
Tông chủ Cực Dương tông Diêu Hùng, nghe cuộc đối thoại trên đài, nhịn không được mở miệng nói : “Nếu thiếu chủ Quy Vân cung ở lại hoàng cung đọc sách, ta đây cũng đưa tiểu tử nhà ta, ở lại trong làm thư đồng thái tử.”
Diêu Hùng vỗ vỗ con trai bên cạnh, Diêu Quang có tướng mạo rất giống ông ta, thân cao tám thước, lưng hùm vai gấu.
Lời vừa dứt, trên đài lập tức lặng phắt như tờ, Lam Sơn Vũ xòe quạt soạt một cái, mặt lạnh lùng nói: “Không biết lời này của Diêu tông chủ đến từ đâu, thiếu chủ nhà ta ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ham-dao/195033/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.