Trong thế gian, khinh công là môn võ cần dựa vào nội lực cùng ngoại lực kết hợp, đề khí mượn lực. Muốn dùng một hơi để bay rất xa, đều phải phụ thuộc vào công lực của người đó.
Tựa như màn khinh công tông chủ Khí Tông cùng minh chủ Kiếm Minh vừa rồi, mặt không đổi sắc nhảy qua ao lớn mười trượng, vân đạm phong khinh, đã là cảnh giới cực cao. Ngoài người chuyên tu khinh công thì rất khó có người trẻ tuổi nào làm được.
Nhưng mà, cỗ kiệu nhỏ nhắn xa xa kia, đã phá vỡ hoàn toàn tầm hiểu biết về khinh công của mọi người.
Bốn người nâng kiệu nhỏ, sa trướng nguyệt sắc bao phủ, người nâng cũng mặc xiêm y trùng với màu sa trướng, nhìn từ xa, tựa như một thể. Giống một chú chim lam nhạt khổng lồ, lướt đến từ xa, không cần mượn lực, trực tiếp bay đến tiền điện.
Bên kiệu đứng một người, tướng mạo tuấn tú phong lưu. Mặc trường bào xanh ngọc, cổ tay đeo ngọc bích, áo khoác màu lam nhạt dài quá đế giầy, cầm một cây quạt thanh ngọc. Người này ban nãy đứng trước cỗ kiệu, cũng lướt gió mà đến.
Thần Tử Thích mới rồi còn trông phát thèm khinh công của hai ông già kia, bây giờ nhìn đoàn người này, nhất thời cảm thấy Kiếm Minh cùng Khí Tông cũng chẳng tài ba lắm. Cái trò khinh công này, còn chẳng bằng nổi mấy kiệu phu nhà người ta.
“Đây là tuyệt học của Quy Vân cung, Thùy Vân Phù Dao công.” Nhị hoàng tử nhìn ánh mắt ao ước của nhóm tiểu đệ, thấp giọng giải thích một câu, tránh để ngoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ham-dao/195031/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.