“Khoan đã!” Thấy Lam Khinh Hàn nở mày nở mặt chuẩn bị rời đi, Thái tử đột nhiên lên tiếng ngăn lại
Lam Khinh Hàn dừng bước, ngoái đầu nhìn về phía Thái tử: “Thái tử điện hạ vẫn còn điều gì chăng?”
“Nếu tiên sinh đã được thăng chức Bạch Vân Sử, thì có nên giục Lam gia nhanh chóng đưa Quốc sư mới đến không?” Thái tử mặt lạnh nói.
Quyền lợi của Bạch Vân Sứ rất lớn, chuyện chọn Quốc sư này, cũng có thể để hắn quyết định. Nếu là chuyện Lam Khinh Hàn làm được, nhưng cứ rề rà, mãi tới lúc sắp đi mới tuyên bố thân phận mới, đây là đang muốn làm Thái tử hắn bất mãn sao?
“Vừa mới nhậm chức, vẫn chưa phục mệnh với cung chủ, Khinh Hàn không dám tự tiện quyết định. Tại hạ nhất định sẽ chuyển lời của Thái tử.” Lam Khinh Hàn cười thản nhiên, thi lễ xong với Thái tử, mới ung dung tiến bước vào trong nhuyễn kiệu.
“Cáo từ.” Lam Sơn Vũ chắp tay với mọi người, dẫn đầu nhuyễn kiệu, lướt gió mà đi.
“Hừ!” Thái tử nhìn điểm trắng biến mất nơi chân trời, gân xanh nổi đầy tay.
Thần Tử Thích liếc mắt nhìn Thái tử, âm thầm bĩu môi. Giục Lam gia đưa Quốc sư mới đến mà chẳng dùng, các ngươi trái lại cũng nghe người ta quái đâu.
“Lão thất, hết tháng chín đệ phải xuất cung xây phủ nhỉ, muốn ở lại kinh thành hay đi thẳng đến đất phong?” Bước xuống đài Chương Hoa, Thái tử thở một hơi, sắc mặt như thường nói chuyện phong vương với Thần Tử Thích.
Hoàng tử mười bốn tuổi sẽ có thể phong vương, sau phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ham-dao/1370716/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.