Vừa vào cửa hai người đã vội vã trao nhau môi hôn, ngài Ý ôm cặp mông trần bế xốc cậu quản gia nhà mình lên, cậu quản gia vòng tay ôm cổ anh, đôi chân dài cũng quấn chặt thắt lưng người đàn ông.
Ngài Ý vừa đi vừa ôm hôn say đắm bé đáng yêu nhà mình, từ dưới tầng đi lên phòng anh chỉ cần một phút, nhưng lần này hai người lại mất đến năm phút mới vào được đến nơi.
Vào phòng, người đàn ông bế thẳng cậu quản gia vào phòng tắm, lót khăn rồi đặt cậu ngồi lên bệ rửa, anh thì đi mở nước vào bồn. Cậu quản gia ngồi đó thở hổn hển nhìn người yêu, thầm nghĩ, mình thật hạnh phúc quá, cứ như đang trong mộng. Thế là cậu thử nhéo đùi mình để xem có phải đang nằm mơ không, tự nhéo mình nhéo đến xuýt xoa thành tiếng. Người đàn ông quay lại thì thấy cảnh tượng bé mèo đang tự nhéo mình, anh chỉ biết bật cười bất đắc dĩ. Cậu quản gia nghe tiếng thì nhìn người đàn ông ngượng ngùng đỏ mặt.
“Bé ngốc, sao lại tự nhéo mình.”
“Em, hạnh phúc quá, nên xem có phải mình còn đang mơ không.”
Lần này thì đến lượt người đàn ông nhéo mông cậu, “Từ sáng đến giờ bướm xinh của em vẫn chưa cảm nhận được ‘nụ hôn’ của tôi hửm, bé ngốc.”
“Ưm.” Cậu quản gia ngại chết, “Cảm nhận được ạ, ‘nụ hôn’ của ngài, thích lắm.”
Người đàn ông thở dài bất lực với bé mèo vừa dâm vừa ngốc này, “Tôi thương em đã một năm rồi, bé mèo ngốc.”
Cậu quản gia sửng sốt, “Một năm ạ? Nhưng em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ham-dan/955723/quyen-4-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.