“Thế là, cái đó của ổng bị anh – vặn gãy.” Johnny nhìn Hồ Bất Thích, giật giật môi.
Hồ Bất Thích càng cúi thấp đầu.
“Khó trách vừa nãy thấy ổng đi khập khiễng, tôi còn tưởng vì ổng bị liệt dương nên anh đè ổng luôn.” Johnny bĩu môi.
Mặt Hồ Bất Thích đã dán vào ngực rồi.
Kỳ thật, nhìn theo góc độ nào đó, thì đúng là mình đã đè Lotus…
“Này… đối với giống đực thì đây là vấn đề lớn đấy!” Johnny kéo đầu anh lại, sau đó bắt đầu an ủi, “Nhưng người ở đó có chém đầu thì cũng có thể mọc lại được, nên chắc mất JJ cũng không phải vấn đề lớn… đâu nhỉ?”
Đầu Hồ Bất Thích đã xuống tận đầu gối.
“Cơ quan sinh sản của họ không phải là hoa sao? Yên tâm, một lần bọn họ có thể ra được rất nhiều hoa. Tôi rất hâm mộ anh, chồng anh có nhiều JJ như vậy, cái này không hài lòng, liền thay cái khác.” An ủi đến thế nào mà cuối cùng Johnny thành ra hâm mộ Hồ Bất Thích.
“Nhưng…” Tiếng Hồ Bất Thích bay từ đầu gối tới, một lúc sau, anh chỉ chỉ hướng phòng ngủ.
Johnny đi qua: Trong phòng ngủ, hoa tan tác khắp nơi, nhìn qua còn tưởng căn phòng trải thảm họa tiết hoa.
Johnny: =口=
“Toàn bộ… đều bị… tôi làm đứt rồi…”
Sửng sốt một lúc lâu, Johnny lặng yên giơ ngón cái với Hồ Bất Thích.
“Hai người mạnh thật!”
Nhưng, lúc đó Lotus khóc… Hồ Bất Thích vẫn nhớ như in những giọt nước mắt của Lotus.
“Johnny, tôi có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ham-bao-dai-phong-dich-nguyen-soai-cac-ha/2383254/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.