Type: Tiểu Tất Tất
Cơn mưa rải rác tí tách rơi bên ngoài cửa sổ, dõi mắt nhìn về phía xa, bầu trời bên ngoài những đám mây âm u xám xịt lại rực rỡ ánh mặt trời, như có một đường ranh giới vô hình chia cắt chúng thành hai nửa riêng biệt. Thời tiết kỳ lạ thế này không phải là hiếm ở Bắc Phi, cuộc sống của người dân nơi đây vẫn diễn ra bình thường, không vì mưa nắng thất thường mà thay đổi.
Lúc này, trong đại bản doanh ở Algiers, Victor cũng đang cằn nhằn không dứt giống hệt những cơn mưa liên miên kia, rơi không biết mệt mỏi lên đầu ông chủ.
“Ngài nhất định phải lo chuyện này, tôi đã làm theo yêu cầu của ngài, bồi dưỡng được một đám cán bộ y tế, nhưng cái đám nghi thần nghi quỷ trên thuyền ngày ngày vẫn chưa thôi quấy rầy tôi: thuốc viên, thuốc mỡ, ngồi ở bệnh viện từ sáng đến tối chỉ để nghe bọn họ cằn nhằn vì những cơn đau đớn tưởng tượng, bây giờ ngay cả dân trong thành cũng tới tìm tôi… chết tiệt! Đủ rồi! Tôi không thèm quan tâm đến đám cướp biển thối hoắc đó sống hay chết nữa! Khoa nội, khoa ngoại, khoa nhi, khoa sản, khoa tâm lý, ngài không thể biến một mình tôi thành đồ dùng của cả bệnh viện được! Tôi cần có không gian riêng và thời gian rảnh rỗi để tiếp tục nghiên cứu!”.
“Không gian riêng và thời gian rảnh rỗi… bác sĩ đáng kính ạ, đến tôi còn chẳng có thứ xa xỉ này, sao có thể chia sẻ với cậu được?” Hayreddin xòe tay nhún vai, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-yeu/2985805/quyen-2-chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.