Type: Hồng Anh
Hành trình trên sa mạc bước sang ngày thứ ba, Hayreddin giật lấy bức thư dưới móng vuốt chim ưng, đọc xong, khuôn mặt dính đầy bụi cát và lởm chởm râu của hắn nhếch lên một nụ cười tự tin.
Quả nhiên, Charles cắn câu rồi.
Cuối cùng Andrea cũng khổng thể thuyết phục được vị hoàng đế kiên quyết làm theo ý minh kia, đành bất đắc dĩ chỉnh đốn quân đội, sau nửa tháng chuẩn bị liền dẫn theo hải quân lên đường tập kích Algiers.
Theo tính toán của Ali dẫn đường, đoàn người chỉ còn cách đích đến đầu tiên - bộ lạc người Bedouin lớn nhất - chưa đến hai ngày đường nữa. Thắng lợi đã ở ngay trước mắt rồi, niềm hy vọng được thoát khỏi nơi khổ ải này của mọi người liền tăng vọt.
Nơi cắm trại ngày hôm nay là phế tích của một tòa thành cổ, cưỡi trên lưng lạc đà, cảnh tượng tiêu điều đổ nát phía xa xa đã hiện ra phía đường chân trời. Antony dõi mắt nhìn xa xăm, cảm thán: "Ai lại thông minh thế, xây hẳn một căn nhà ở côi toàn sỏi đá này. Bọn họ ăn gì, uống gì? Cát à?" Nói câu này, Antony đã bị một vốc bụi cát bay vào miệng, khiến cậu ta không thể không phun phì phì.
Ali cười nói: "Cậu không biết đó thôi, trong sa mạc này có ốc đảo có nước, có cỏ, có cây, có thể nuôi được rất nhiều lạc đà vá cừu. Nhưng rồi dần dần, ốc đảo cũng thoái hóa thành sa mạc, rất nhiều ngôi nhà bị bỏ hoang, nơi này như biến thành một tòa thành chết".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-yeu/2985801/quyen-2-chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.