Type: Tiểu Tất Tất
Hayreddin khựng lại trong vài giây, mãi cho đến khi thiếu niên đó đi tới gần phạm vi chiếu sáng của ngọn nến, chiếc khay trên tay cậu ta khiến Hayreddin tỉnh táo lại. Bên trong là một chồng khăn tắm dày dặn và tinh dầu mát xa. Hayreddin nheo nheo mắt cẩn thận quan sát cậu thiếu niên da trắng này, dưới ánh nến có đôi chút ảm đạm, cậu ta có đến bảy phần giống với Nick, cộng thêm cả quần áo và ngữ điệu nói chuyện, trong mông lung, Hayreddin thực sự đã gọi nhầm tên.
“Nô bộc trong nhà bình thường sẽ gọi tôi là chủ nhân, chứ không phải là thuyền trưởng. Hơn nữa, tôi không nhớ có gọi người vào hầu hạ”.
“Rất xin lỗi, chủ nhân. Tôi vừa mới đến vườn Bách nên vẫn chưa hiểu hết các quy tắc”. Cậu thiếu niên đặt chiếc khay xuống bên cạnh, ngoan ngoãn quỳ xuống bên hồ nước: “Chỉ là nước hôm nay quá nóng, ngài lại ngâm trong này lâu quá, nên…”.
“Tên?”.
“Nedved, Ata Nedved, tôi là lễ vật của ngài tể tướng Ibrahim”. Hai tay cậu thiếu niên úp sấp xuống đất, trán áp lên sàn, để lộ ra phần gáy trắng nõn.
Bầu không khí im lặng khoảng hai ba giây, giống như một vị chủ nhân đang xem xét bình phẩm xem có nên chấp nhận sự phục vụ của tên nô lệ này không.
“Lại gần đây đi, đến bên cạnh tôi này”. Cuối cùng, Hayreddin đang ngồi trong hồ nước ngoắc ngoắc tay với cậu thiếu niên. Ata Nedved ngẩng đầu nở nụ cười rạng rỡ, như thể vì được ông chủ ân sủng mà cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-yeu/2985774/quyen-2-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.