Type: PhuongNg22
Victor. F. Medici xuyên qua sân trước, đi tới khu ký túc xá tạm thời của một loạt những thuyền viên cấp cao.
Ánh mặt trời buổi chiều như thiêu đốt ở Bắc Phi cùng tiếng ve kêu không ngừng nghỉ khiến Victor thấy rất khó chịu, nếu không phải có việc, anh ta tuyệt đối không muốn đến chỗ ồn ào đầy rẫy những tên cướp biển xấu xa tệ hại này. Mặc dù là bác sỹ trên thuyền, anh ta lại cứ như thể chưa từng bước vào đáy thuyền chật chội bẩn thỉu cùng đủ loại mùi hôi thối xộc thẳng vào mũi bao giờ vậy. May mà lúc này ánh nắng vẫn còn gắt, đám cướp biển nếu không ở trong những quán rượu uống say bí tỉ, thì cũng tìm một chỗ râm mát tránh nóng, nên trong sân rất yên tĩnh.
Đi tới trước căn phòng có vị trí tốt nhất trong khu vực, Victor phát hiện trên cánh cửa gỗ có một biểu tượng được khắc sơ sài bằng dao – hình lưỡi liềm cán dài, biết mình đã tìm đúng chỗ. Gõ cửa, chủ nhân bên trong chỉ đáp lại một tiếng, nhưng không đích thân ra đón khách. Victor hiểu chủ nhân nơi này không có chút lịch sự nào, nên tự mình đẩy cửa đi vào, một căn phòng điển hình của cướp biển hiện ran gay trước mắt.
Chiếc giường cứng được rải một lớp rơm mới nhẹ xốp. trên mặt bàn gỗ bày đền dầu, cốc chén, vải dầu lau đao và đá mài, một chiếc rương chứa tất cả gia sản. Chỉ có vài tờ giấy mỏng và mấy chiếc bút lông rơi vung vãi là chứng tỏ sự khác biệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-yeu/2985716/quyen-1-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.