Tuy ta từ nhỏ đã ở ngoài cung, nhưng phụ hoàng đối xử với ta rất tốt, sẽ cùng ta thả diều khi ta hồi cung, thậm chí còn cố ý tìm đèn trời dân gian cho ta chơi.
Người nắm tay ta thả đèn trời bay lên, luôn nói: “Trường An của trẫm sẽ có một tương lai tươi sáng.”
Không nghĩ tới trên đời này lại có phụ thân như Lý Hòa.
Hoàn toàn không màng đến cốt nhục tình thâm, hết lần này đến lần khác muốn g.i.ế.c con trai mình.
Cái gọi là “nghiêm khắc” trong miệng hắn, sao có thể chỉ là nghiêm khắc thôi được.
Chỉ sợ Lý Hòa dùng thủ đoạn tàn nhẫn vô nhân tính để huấn luyện Hàn Thủy, mới khiến mẫu thân hắn nhịn không được.
Ta tức giận Hàn Thủy ngốc nghếch, chỉ vì sợ ta biết thân thế của hắn mà tự mình chạy đi đối phó với Lý Hòa, tự mình đi cũng thôi đi vậy mà lại còn thất bại: “Nếu ngươi ám sát, sao có thể không thành công chứ?”
“Người dưới trướng hắn rất lợi hại.” Hàn Thủy không muốn nói thêm, ta chỉ coi như hắn là nhất thời xúc động nên thất thủ, ghé mặt vào bên tay hắn, cọ cọ vào lòng bàn tay hắn: “Sau này không được như vậy.”
Hàn Thủy bất đắc dĩ nói: “Ngươi đã nói rất nhiều lần rồi.”
Ta trừng mắt nhìn hắn, “Ngươi chê ta?”
“Sao dám?” Trong mắt hắn mang theo một chút ý cười, đầu ngón tay ma sát gò má ta, dịu dàng nói, “Điện hạ uy phong lắm.”
Sắc mặt hắn còn có chút tái nhợt, tóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-yen-ha-thanh/3578044/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.