Ta nghĩ nửa ngày cũng chỉ thốt ra một câu uy h.i.ế.p yếu ớt: “Ngươi tốt nhất nhớ kỹ lời mình nói, trong lòng chỉ được có ta.”
Hàn Thủy buông son đỏ xuống, dang tay về phía ta. Ta đặt tay vào lòng bàn tay hắn, thuận theo lực đạo ngã vào lòng ôm lấy cổ hắn.
Hắn cầm một chiếc cọ nhỏ lướt qua môi ta, phác họa đường nét môi, tỉ mỉ tô đầy, ta cảm thấy có chút ngứa, nắm tay hắn không cho hắn động, ánh mắt hắn dừng lại trên môi ta ít lâu, liền hôn lên.
Hàn Thủy sau khi nghĩ thông suốt quả thực giống như đã khai thông Nhâm Đốc nhị mạch, trong lúc hít thở ta giãy giụa nói: “Sớm biết ngươi nếm thử được mùi vị thì biến thành bộ dạng này, ta, ta...”
“Ngươi hối hận rồi?” Hắn ngậm lấy vành tai ta khẽ cắn một cái.
Ta cứng miệng: “Ta sớm đã hạ dược ngươi, ưm...” Hắn trừng phạt véo đùi ta một cái, trong lúc trêu chọc khẽ cười nói: “Trường An, lát nữa đừng khóc.”
“Ưm…”
Lại là một đêm không mộng mị.
19
Tháng mười đến, lá bạch quả phủ kín hoàng thành, đuổi theo gió thu.
Tâm tình ta chưa bao giờ tốt như vậy, mà Hoàng đệ gần đây lại trở nên có chút bạo ngược, liên tiếp xử lý mấy tên tham quan trong triều, đều là người của Nhiếp chính vương, khí thế sấm sét khiến mọi người không kịp trở tay. Nhiếp chính vương rốt cuộc cũng nhận ra điều không đúng, muốn áp chế hắn, nhưng người hắn có thể dùng trong triều đã không còn nhiều, mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-yen-ha-thanh/3578038/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.