Toàn thân ta đều không còn chút sức lực, giở trò lưu manh lại rất thuận tay, chỉ vài cái liền xé loạn vạt áo trước n.g.ự.c hắn, áp mặt vào đó, còn không quên trêu chọc một câu “Tim ngươi đập nhanh quá”.
Có lẽ Hàn Thủy sắp bị ta làm cho phát đi3n, chỉ một nén nhang sau liền trở về phủ công chúa, xông vào phòng tắm, như cầm củ khoai lang nóng phỏng tay ném ta vào trong bồn tắm.
Vì muốn thể hiện sự xa xỉ của mình, ta đã cho người đào một cái bồn tắm ở trong phủ, lúc nào cũng có nước nóng, bây giờ bị hắn ném vào trong nước, nhất thời choáng váng.
“...” Ta trúng độc, ngươi lại ném ta vào nước nóng?! Bị hơi nóng hun, chẳng phải độc phát càng nhanh sao?
Hàn Thủy quay lưng về phía ta sửa sang lại y phục: “Ngươi mau tự giải độc đi.”
Ta không lên tiếng, hắn quay đầu lại, thấy ta mặt không cảm xúc, liền hỏi: “Thiếu dược liệu gì? Ta đi lấy.”
Ta lắc đầu, đưa tay: “Ngươi lại đây.”
Hàn Thủy ngẩn ra, hiểu ý ta, tức giận hiện lên trong mắt: “Ngươi có ý gì?”
Ta cắn môi: “Ngươi không muốn sao?”
“Ngươi cố ý?!” Hàn Thủy không thể tin nổi nhìn ta, “Lý Trường An, ngươi đang nghĩ gì? Ngươi sau này muốn gả...”
“Gả cái gì mà gả! Ngươi muốn ta gả cho ai!” Ta cũng tức giận, những năm nay hắn đối xử với ta lúc nóng lúc lạnh, lưỡng lự không quyết, cho dù ta có chủ động hơn nữa cũng chỉ như ủy khuất, “Hàn Thủy, ta không tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-yen-ha-thanh/3578034/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.