Tu vi của Miêu Tòng Thù đang dần khôi phục, nhưng trí nhớ vẫn chưa hoàn thiện.
Úc Phù Lê nói rằng y phải trải qua một trận lôi kiếp khác và thành công tiến giai lên Đại thừa kì mới có thể khôi phục được. Nhưng lần này sẽ không xảy ra chuyện ngoài ý muốn, lôi kiếp cũng không thể làm tổn thương y.
Miêu Tòng Thù hết thảy đều nghe theo sự sắp xếp của Úc Phù Lê, sau khi trải qua vài ngày sống cực kỳ suy đồi trên đỉnh Côn Luân, y đột nhiên nghĩ đến hai người Việt Thanh Quang và Nãi Sát. Trước đó y đã hỏi Úc Phù Lê về tung tích của hai người họ, hắn nói họ đã được thu xếp ở trong Côn Luân cung.
Côn Luân cung cũng nằm trong dãy núi Côn Luân, nhưng cách nhà gỗ rất xa.
Vào một ngày đẹp trời, Miêu Tòng Thù ngồi trên lưng nhóc ưng đi tới cổng Côn Luân cung.
Côn Luân cung có đặt cấm chế, nếu dám tự ý xông vào sẽ có nguy cơ trực tiếp bị treo cổ, vì vậy, địa điểm hạ cánh được đặt ở cổng lớn Côn Luân cung, bất kể người tới là ai, địa vị cao cỡ nào đều phải tuân thủ quy tắc.
Ngoại trừ Chủ Thần và nhóc ưng.
Chủ Thần thì không cần phải nói, có thể đến đi tùy thích. Nhóc ưng là linh thú duy nhất có thể đồng hành cùng Chủ Thần, địa vị rất cao, có thể bỏ qua cấm chế, tự do ra vào, nó thường xuyên ghé Côn Luân cung tuần tra, mọi người trong cung đều phải gọi nó một tiếng "Ưng đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-vuong-lat-xe-roi/3572419/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.