Trên khung cửa sổ tích một lớp tuyết mỏng, tuyết bên dưới tan ra, nước tuyết chảy xuống nối tiếp nhau tạo thành những vệt trắng.
Gió thổi có chút mạnh, tuyết lại rơi nữa rồi.
Miêu Tòng Thù cảm thấy lạnh, bèn rúc mình trong tấm lông cáo trắng, vùi mặt vào đó.
Những bông tuyết bay vào, rơi xuống cổ y, rất nhanh đã tan ra, cái lạnh lập tức thấm vào trong da thịt. Miêu Tòng Thù run rẩy, nhưng không tỉnh dậy, chỉ vùi mình sâu hơn.
Úc Phù Lê bước tới, dựng lên một tấm chắn để ngăn gió lạnh và tuyết mịn thổi vào. Hắn đứng bên giường rũ mắt nhìn xuống Miêu Tòng Thù.
Hắn đứng im như tượng hồi lâu, nhìn thật kĩ Miêu Tòng Thù đang say ngủ. Rõ ràng là người mà hắn khao khát đến tận xương đang tùy ý xuất hiện ngay trước mặt, nhưng bỗng nhiên hắn lại không biết nên phản ứng thế nào.
Cảm giác không chân thực trôi nổi trong lòng không biết bao lâu, bỗng nhiên nhẹ nhàng lắng xuống, nảy mầm bén rễ, ổn định vững chãi.
Úc Phù Lê vươn tay ra, dùng ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve đôi gò má Miêu Tòng Thù, chạm vào làn da ấm áp. Hắn đột nhiên thở dài, như hạt bụi nổ tung dưới ánh mặt trời thiêu đốt, lặng lẽ biến mất trong ánh sáng rực rỡ.
Hắn vốn tưởng rằng những cảm xúc tiêu cực tích tụ nhiều năm sẽ bùng nổ khi nhìn thấy Miêu Tòng Thù, nhưng khi thực sự gặp lại y, hắn nhận ra rằng chỉ cần khuôn mặt điềm tĩnh ngủ say của Miêu Tòng Thù là có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-vuong-lat-xe-roi/3572417/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.