“_ _”
Im lặng như tờ.
Tình cảnh này thật sự vô cùng lúng túng, bầu không khí cũng rất căng thẳng.
Miêu Tòng Thù chôn mặt ở trên phiến đá xanh, nếu trên mặt đất có bùn đất có lẽ y đã gom lại đây để chôn mặt vào rồi.
Một đôi chân trần trắng nõn tựa ngọc đứng yên ở trước mặt Miêu Tòng Thù, mắt cá chân mỗi bên đều đeo một chiếc lắc chân màu vàng tinh xảo. Nếu quan sát kĩ còn có thể nhìn thấy trên chiếc lắc chân có khắc chi chít những Phật văn dùng để hàng ma.
Đôi lắc chân đó trước kia từng là Phật khí hàng ma dùng để vây khốn Doanh Phương Hộc, nhưng hiện tại lại không cảm nhận được chút Chân Phật chi ý nào từ nó nữa. Chứng tỏ Phật khí này khả năng cao là đã bị ô nhiễm cũng có thể là bị một công pháp hoặc linh khí nào đó áp chế, dù sao thì bây giờ nó cũng đã không còn tác dụng đối với Doanh Phương Hộc nữa rồi.
Miêu Tòng Thù bóp cổ tay, đúng là trời cũng muốn diệt y mà.
Lúc trước y bởi vì đoán được Doanh Phương Hộc sẽ bị Phật khí này nhốt ở Vạn Ma Quật bởi vậy mới có thể cực kỳ kiêu ngạo mà chạy đi.
Y nhớ rõ lúc đó khi Doanh Phương Hộc phát hiện y chạy trốn, giận đến mức hai mắt đỏ hồng giống như phát điên mà chạy ra khỏi Vạn Ma Quật muốn đem y bắt trở về. Đáng tiếc bị Phật khí vây khốn, hắn liền giống như một con dã thú bị mắc kẹt trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-vuong-lat-xe-roi/3572383/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.