Sau trận mũi tên vừa rồi nên các nàng rất cẩn thận, càng đi về phía trước càng thấy sương mù ngày càng dày đặc nên các nàng tập trung tinh thần đề phòng nguy hiểm. Mọi thứ xung quanh yên tĩnh đến đáng sợ.
- Các tỷ thấy sương này có độc không? - Hoan Điệp lên tiếng hỏi phá vỡ sự yên tĩnh đó.
- Sương mù dày đặc nhưng không phải sương mù độc! - Nhiên nhíu mày nói.
- Muội thấy không phải sương độc là tốt lắm rồi! - Hoan Nhi thở dài nói.
- Dù sao chúng ta cũng nên thật cẩn trọng không được lờ là cảnh giác - Thanh vuốt cằm nhíu mày nói.
Y Vân và Thu Tâm gật đầu tán đồng với ý kiến của Thanh. Xong các nàng tiếp tục đi tiếp, vừa đi vừa nhìn xung quanh nhưng mà các nàng đang quên điều gì đó. Đi thêm một lúc nữa các nàng dừng lại quay người đang định nói gì đó thì mới phát hiện không thấy ai hết chỉ có một mình một chỗ.
- Y Vân, Thanh, Nhiên, Thu Tâm, Hoan Nhi, Hoan Điệp các muội / các tỷ đang ở đâu! - Các nàng đồng thanh nói mà không nghe thấy bất cứ tiếng gì vọng lại.
Không biết từ khi nào các nàng bị tách khỏi nhau, chết tiệt chỉ vì các nàng quá để ý xung quanh nên mới sơ ý như vậy. Các nàng vừa đi vừa gọi nhau nhưng không có tác dụng gì. Bỗng nhiên có một người đi đến trước mặt các nàng, không ai khác đây chính là bản thân của các nàng.
- Ngươi là ai? - Các nàng dù không cùng một chỗ nhưng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-vuong-gia-lanh-lung-quan-lay-hai-vuong-phi-nghich-ngom/1211654/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.