Hai nàng đi đến gần bàn mà hai chàng ngồi rồi bắt đầu thể hiện sự đáng yêu và cặp mắt sáng long lanh của mình.
+ Tất nhiên rồi, bọn ta muốn ra ngoài phủ đi chơi, có được không - Thanh vui vẻ đáp khi nói đến hai từ " đi chơi ".
+ Không được! - Hai chàng đồng thanh.
+ Tại sao? - Hai nàng đồng thanh ( HanhLuin: đúng là trời sinh một cặp... haiz).
+ Ở ngoài rất nguy hiểm - Đế Bạch nói như vậy vì lần trước có đám khích khách đến sợ hai nàng ra ngoài sẽ rất nguy hiểm.
+ Bọn ta sẽ cẩn thận mà, nếu hai người sợ thì có thể phái người đi theo bọn ta mà - Nhiên vui vẻ đáp hai nàng rất muốn ta ngoài phủ đi chơi.
+ Không cần, hai người bọn ta sẽ đi cùng hai nàng mau về thay y phục đi - Dạ Tước nói làm hai nàng không biết có phải nghe nhầm không hai người các ngươi đi với bọn ta. Đang định từ chối thì hai chàng đã đi ra khỏi phòng khách rồi.
Xong hai nàng cũng về thay y phục, hai nàng đều mặc chung một màu trắng vấn tóc đơn giản và một cây trâm bình thường cài trên đầu còn một ít tóc thừa để trước ngực.
Còn hai chàng đều là màu tín nhạt nhìn rất đơn giản nhưng cũng không làm mất đi vẻ đẹp quyến rũ của mình. Rồi bốn người cùng đi bộ ra ngoài chợ tất nhiên là hai chàng chỉ đường rồi.
Lúc đi ra gần đến chợ đều kiến mọi người để ta. Nam nhân thì nhìn hai nàng còn nữ nhân thì thẹn thùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-vuong-gia-lanh-lung-quan-lay-hai-vuong-phi-nghich-ngom/1211603/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.