"Sao hả, thái tử điện hạ thấy bản vương tàn nhẫn quá ư?" 
Ngụy Chẩm Phong xuống khỏi xe ngựa của thái tử điện hạ, gió lớn khiến cả người hắn trở nên lộn xộn. Thuộc hạ đã tìm được chỗ tạm trú qua đêm, là phía sau một tảng đá khổng lồ, bức từng đá vừa hay có thể giúp họ chặn cát vàng bay tới. 
Mọi người ngồi quanh đống lửa vừa được nhóm lên. Trong lúc Vân Ủng và Hoa Tụ nướng khoai lang thì Quý Sùng lấy một ống trúc ra rồi đổ nước vào trong đó, sau thả thêm vài dược liệu đen tuyền rồi để lên lửa nấu. Chỉ chốc lát mùi thuốc đã lấn át đi mùi của khoai lang. 
Hoa Tụ hỏi: "Quý đại ca sao lại uống thuốc vậy, không khỏe trong người à?" 
Quý Sùng trả lời: "Ta uống trà lạnh thôi không phải thuốc đâu." 
Lần đầu Hoa Tụ nghe thấy nên khá mới mẻ: "Trà lạnh?" 
"Đây là phương thuốc thần y ở Nam Tĩnh kê cho ta." Quý Sùng oán hận giải thích: "Người ta nói có tác dụng thanh nhiệt, hạ hoả, dưỡng gan và bảo vệ dạ dày." 
"Có hiệu quả không?" Tiểu vương gia nãy giờ vẫn im lặng đột nhiên lên tiếng: "Nếu có thì cho bản vương một than." 
Sau khi vào sâu trong sa mạc xe ngựa đã không thể đi trên cát được nữa, Triệu Miên không thể không bỏ xe, bôi kem chống nắng, đội mũ che màn rồi cưỡi ngựa như ai. 
Vậy nên tâm lý người Bắc Uyên cũng cân bằng không ít. Nhìn mà xem, dù là thái tử cành vàng lá ngọc cũng phải ăn ngủ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-vi-hoang-de-yeu-nhau-nhu-the-nao-/3570915/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.