Vân Vĩnh Xương không nói gì, Vân Ly đóng cửa bỏ đi rồi ông mới bình tĩnh lại được, càu nhàu với Vân Dã: “Mẹ kiếp ba làm thế cũng vì các con thôi, ba mẹ chỉ muốn chị con tìm được nhà chồng tốt, không xem thường nó, sau này về làm dâu rồi sẽ không phải chịu tủi.”
“Ba, ba xin lỗi chị đi, vừa rồi ba quá lời rồi đó.” Giọng điệu Vân Dã không hòa hoãn nổi, bình thường Vân Ly và Vân Vĩnh Xương có cãi nhau thì cũng chỉ là mấy việc lặt vặt, nhưng lâu lắm rồi không nặng lời đến thế.
Cả hai đứa con đều không nghe lời mình, Vân Vĩnh Xương sầm mặt, giọng run lên vì tức: “Tao nuôi chúng mày lớn bằng này...”
Vân Dã nghe thế lại càng bực, đi thẳng về phòng.
...
Vân Ly chạy xuống dưới lầu, thấy Doãn Dục Trình mới vừa ra tới cổng tiểu khu.
Cô rảo bước đuổi theo, đối phương nghe thấy tiếng bước chân, có vẻ chờ cũng đã lâu, quay đầu lại.
Anh ta như trút được gánh nặng, cười với Vân Ly.
Vân Ly không chần chừ: “Tôi và Phó Thức Tắc vẫn đang bên nhau, nhưng không để ba tôi biết.”
Nụ cười của Doãn Dục Trình cứng đờ, vẻ mặt bối rối.
Doãn Dục Trình còn tưởng Vân Ly đuổi theo tới đây vì trong lòng cô cũng có ý với anh ta, dù sao điều kiện của anh ta cũng không thua kém ai, hai người cũng quen nhau hai năm nay rồi.
Gần ba mươi tuổi, con đường tiến tới hôn nhân sao mà gian nan quá.
Lần này là ba mẹ giới thiệu, Doãn Dục Trình xem thông tin của đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-trang/966942/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.