Sau khi ngồi xuống, Vân Ly quay đầu nhìn Từ Thanh Tống. Đối phương không thay đổi quá nhiều, trên người mặc một bộ vest màu xanh nước biển, áo sơ mi in hoa, thảnh thơi quan sát buổi biểu diễn.
Tầm mắt cô lại chuyển sang Phó Thức Tắc.
Hai người họ lại gặp mặt.
Cô ngồi thẳng lưng, chờ tiết mục mở màn.
Đuôi mắt liếc qua Từ Thanh Tống, cô chủ động mở miệng hỏi thăm Phó Thức Tắc: “Anh định về lại EAW à?”
“Không.” Phó Thức Tắc chống tay lên đầu gối, nghiêng đầu hỏi: “Sao thế?”
“Nhìn thấy sếp Từ nên nhớ ra, đã lâu rồi em chưa được chơi VR.”
Nói đến đây, Vân Ly mới nhớ ra, tất cả những trò VR Vân Ly đã trải nghiệm đều là chơi cùng Phó Thức Tắc.
Cô thoáng sững sờ.
Phó Thức Tắc im lặng một lát, nhướng mi nhìn cô: “Em muốn đi à?”
Vân Ly nghe ra được sự mời mọc trong lời nói của anh, cô siết chặt nắm tay, khẽ giọng “vâng” một tiếng.
Nói xong cô lập tức nhìn chằm chằm về phía trước, đến khi tất cả nghệ sĩ vào vị trí, tiếng nhạc du dương cất lên, cô mới nghe thấy người đàn ông bên cạnh từ tốn lên tiếng: “Vậy anh và em cùng đi.”
Vân Ly cong khoé môi, cảm thấy mình gợi ý quá mức lộ liễu, lại cố gắng nén xuống nụ cười bên môi.
Cô thầm nghĩ việc quyết định tự thưởng cho bản thân sau cuộc phỏng vấn là quyết định sáng suốt.
Mặc dù cô không có năng khiếu cảm thụ âm nhạc cho lắm, cho nên không thể cảm nhận được sự hùng vĩ, đẹp đẽ của những giai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-trang/966938/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.