Bị sốt cao, Phó Thức Tắc về Giang Nam Uyển ngủ hai ngày, lúc tỉnh lúc mơ đều là hình bóng của Vân Ly.
Phó Thức Tắc bị đau đến mức tỉnh lại, bụng hơi giật, giống như dao cắt, trên trán anh rịn ra mồ hôi, trước mặt anh là trần nhà trắng toát của bệnh viện và ánh đèn huỳnh quang.
Sau hai ngày không ăn gì, cùng với hai năm ăn uống không điều độ và cồn đều tạo thành hậu quả trong một đêm này.
Phó Đông Thăng thấy anh tỉnh, vội vàng đứng lên: “Con đừng nhúc nhích, cứ nằm đi.”
Phó Thức Tắc cau mày: "Có chuyện gì vậy?"
"Đau dạ dày, không phải vấn đề lớn, ba mẹ đã sắp xếp ổn thỏa cho con, chiều nay sẽ phẫu thuật.” Phó Đông Thăng an ủi: “Con trai, con đừng sợ, chỉ là tiểu phẫu nhỏ, ngủ một giấc là xong.”
"..."
Đầu Phó Thức Tắc rất nặng: "Lễ tang kết thúc rồi sao?"
Phó Đông Thăng gật đầu, an ủi anh nói: "Đau khổ là bình thường, tuổi bà cũng đã cao, chúng ta phải chấp nhận chuyện này. Trước đây con gửi cho ba ảnh con và Ly Ly, ba đưa cho bà ngoại xem, bà đã không còn gì tiếc nuối.”
Phó Thức Tắc hiểu, hỏi: "Mấy giờ rồi?"
Phó Đông Thăng liếc nhìn đồng hồ đeo tay: "Một giờ chiều."
Anh nhớ mang máng lúc ngã xuống là rạng sáng, Phó Thức Tắc hỏi: “Hôm nay là ngày bao nhiêu?”
"Ngày hai mươi sáu."
Đã được hai ngày.
Hai ngày không liên lạc với Vân Ly.
Đôi môi Phó Thức Tắc trắng bệch, hỏi ông ấy: "Điện thoại của con đâu?"
"Con trai, có thể chữa bệnh trước được không...”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-trang/966931/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.