Lâm Vãn Âm nhặt giày lên đi vào, đi về phía Vân Ly.
Không tính chuyện trước kia, thâm tâm Vân Ly dành cho cô nàng một ngón tay cái dựng đứng.
Cuộc gọi cho cảnh sát đã kết nối, Vân Ly tóm tắt mọi chuyện xảy ra, cô đi làm thì nhìn thấy dáng dấp người đàn ông kia, nhưng đến khi thấy rõ mặt mới nhận ra là người đàn ông tối qua. Có lẽ anh ta vẫn lượn lờ ở quanh đây.
"Đây là lần thứ hai chị gặp phải à?" Nghe thấy nội dung cuộc điện thoại của cô, Lâm Vãn Âm hỏi.
Cô bé vỗ vỗ phủi bụi trên người, trừ lúc nói chuyện có chút bướng bỉnh, nhìn qua sẽ cảm thấy cô bé giống như một học sinh cấp ba yếu ớt trầm tĩnh.
"Ừm, chị đã báo cảnh sát." Vân Ly rất thành thật: "Em rất dũng cảm..."
"Ở đây chúng ta có hai người.” Lâm Vãn Âm không nhận lời khen của cô: “Nếu có một mình em sẽ không đuổi, em đâu có ngu.”
Nói xong, hai người nhìn nhau, Lâm Vãn Âm nhìn từ trên xuống dưới đánh giá cô một lần, nhíu mày nói: “Có hai người mà chị không dám đuổi, chị quá bánh bèo."
"..."
"Còn để một đứa trẻ vị thành niên như em đuổi đi."
Vân Ly không quá đồng tình, không biết người đàn ông đó có hành vi cực đoan hay không, cô vẫn sẽ chọn rời khỏi đó rồi báo cảnh sát.
Có điều, Lâm Vãn Âm nói cũng đúng, đã đuổi được tên biến thái, Vân Ly nuốt giận vào bụng nói: “Biết rồi, lần sau tới lượt chị đuổi anh ta đi.”
“Chị đi đây, em phải tự chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-trang/966924/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.