Khi Vân Ly bình tĩnh lại hoàn toàn và nhớ lại lời mình vừa nói thì ý thức được mình kích động quá bèn nói quanh co: "Không phải em hung dữ với anh đâu."
"Ừm."
Phó Thức Tắc không để ý.
Vân Ly thầm thở phào, nhớ tới dáng vẻ vứt bia dứt khoát vừa nãy của anh, cô cắn môi thử hỏi: "Anh vứt bia đi là vì em… giận sao?"
Cô để ý vào biểu cảm trên mặt của Phó Thức Tắc, anh đặt thìa vào trong bát, không hề phủ nhận: "Có lẽ là bị giật mình đấy."
Bộ dạng chuyện không liên quan tới anh, chẳng có biểu cảm dư thừa nào, ngay cả khi ngước mắt nhìn cô, đôi mắt cũng trong veo không thể đọc được ý nghĩa gì khác.
Dường như cũng không phải như cô tưởng tượng, anh không có ý khác.
Ngồi một lúc, Vân Ly nhớ tới dáng vẻ đau dạ dày trưa nay của anh, không nhịn được khẽ nói: "Em không muốn can thiệp vào cuộc sống của anh quá nhiều nhưng mà dạ dày anh không khỏe, uống bia rất hại dạ dày."
"Nếu tâm trạng anh không vui thì có thể nói với bạn bè, nếu như anh không có bạn thì em có thể miễn cưỡng làm bạn của anh..."
Phó Thức Tắc: "Nhìn em không miễn cưỡng lắm đâu."
Vân Ly vừa thẳng thắn vừa dứt khoát: "Thứ em muốn làm không phải là bạn bè."
"..."
Cũng không biết tại sao, sau khi bị Phó Thức Tắc từ chối dứt khoát không thương tiếc như thế nhưng ngược lại Vân Ly lại hơi buông thả mình.
Khi cô nói như thế, Phó Thức Tắc cũng không hề tức giận.
Hai người ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-trang/966903/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.