Vân Ly khoát tay, giải thích một cách nhạt nhẽo: "Không phải anh không gọi xe được sao, em gọi giúp anh..."
Thấy anh không hé răng, Vân Ly ảo não nói: "Anh đừng cảm thấy em có ý đồ gì khác."
Nghe lời cô nói Phó Thức Tắc mới chú ý đã đến tám rưỡi tối rồi.
Anh nhìn về phía Vân Ly, cô trang điểm trang nhã, vóc dáng cao gầy, hai gò má yếu ớt bị lạnh đến ửng hồng, khuôn mặt có nét khí khái, giống như một sinh viên chưa tốt nghiệp. Nhớ đến chuyện lúc nãy trong tòa nhà cô bị người đàn ông khác đến gần cũng là chuyện hợp tình hợp lý.
Di động rung lên một chút, Phó Thức Tắc cúi đầu nhìn, chương trình thể hiện đã có tài xế nhận cuốc, cách anh 2km, khoảng năm phút đồng hồ sau sẽ đến.
Anh liếc mắt nhìn màn hình di động của Vân Ly, vẫn đang hiển thị "Đang tìm kiếm tài xế".
Nhận thấy anh mắt của anh, Vân Ly nâng màn hình về phía anh: "Có lẽ bây giờ hơi ít xe, vẫn chưa có người nhận. Bên anh đã nhận được chưa?"
"..."
Phó Thức Tắc nhìn màn hình điện thoại chằm chằm, tùy tiện chạm mấy cái.
Anh ngẩng đầu lên, đút điện thoại lại vào túi: "Không đặt được xe."
Vân Ly cúi đầu nhìn thời gian: "Nếu không thì... để em đưa anh qua đó? Em lái xe đưa anh đi chỉ là chuyện mất mười phút đồng hồ thôi."
"Bây giờ đã khuya, về công hay tư em cũng hi vọng anh về sớm một chút." Giọng Vân Ly không lớn, cô sợ lại tiếp tục bị từ chối, lúc nói những lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-trang/966901/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.