Lúc Vân Ly quay lại quán cà phê, mọi người đang trong trạng thái giằng co.
Một phút trước, Khuất Minh Hân đã nóng lòng muốn gặp Vân Ly một lần nữa. Cô ta hiếm khi bị người khác chỉ trích trước mặt như vậy, cũng không thể thừa nhận chuyện ở đây cô ta không được người khác yêu thích.
Phó Thức Tắc: "Các cô ấy phải đi rồi."
Vân Ly cảm thấy bất ngờ nhưng cũng có thể đoán được trong khoảng thời gian cô rời khỏi đã xảy ra chuyện gì đó: "Tôi đi tiễn các cô ấy."
Ra đến cửa tiệm, Khuất Minh Hân không cam lòng khoác tay Vân Ly: "Vân Ly, mình không định nói chuyện này đâu nhưng hình như bạn bè cậu không hoan nghênh bọn mình cho lắm."
Vân Ly cảnh giác hỏi: "Có nghĩa là gì thế?"
"Mình chỉ mới nói chuyện với họ vài câu, người đồng nghiệp kia của cậu đã nổi tính cáu kỉnh rồi."
Phó Thức Tắc nổi tính cáu kỉnh á?
Đây là lần đầu tiên Vân Ly nghe lời nhận xét như vậy.
"Mọi người nói chuyện gì vậy?"
"Cũng không có gì, nói đến chuyện trước đây cậu bị phạt đứng, mình vốn chỉ là..."
Hai chữ "phạt đứng" này khơi lên những kí ức nhạy cảm nhất trong giai đoạn cấp Ba của Vân Ly, cô ngắt lời Khuất Minh Hân: "Cậu nói với họ là tai tôi không nghe được à?"
Khuất Minh Hân há miệng thở hổn hển, thấy Vân Ly trực tiếp sầm mặt thì không còn nói năng nghiễm nhiên như trước nữa: "Mình đâu có ngờ bọn họ không biết đâu, huống hồ chúng ta là bạn học nhiều năm như vậy, mình chỉ muốn bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-trang/966898/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.