“Đúng tôi đang tìm anh.”
Vân Ly không phủ nhận, ấp úng nói: “Anh uống nhiều rồi, tôi tới đón anh về.”
Phó Thức Tắc: “Tới một mình?”
Vân Ly gật đầu, nghĩ ngợi chút lại bổ sung thêm một câu, “Những người khác cũng đang chếnh choáng, chẳng còn ai tỉnh táo."
Phó Thức Tắc: “Tôi đang hút dở.”
Anh còn chưa hút xong.
Nghe ra ý tứ trong lời anh nhưng Vân Ly vẫn không nhúc nhích, “Vậy đợi anh hút xong, chúng ta cùng quay về?”
Thấy Phó Thức Tắc không phản ứng, cô đảo mắt nhìn xung quanh, tìm được một chỗ có thể ngồi: “Vậy anh hút đi, tôi tìm chỗ xa xa đứng chờ anh.”
Tìm được chỗ ngồi, Vân Ly lôi điện thoại ra nghịch giết thời gian. Được một lúc thì nhận được tin nhắn của Đặng Sơ Kỳ: [Ông chủ bar nhìn mlem thật sự. Móa cậu đi đâu rồi? Qua đây! Cậu mà gặp ông chủ quán bar, tớ thề cậu quên tuột chú út của Hạ Hạ luôn.]
Vân Ly: [Tớ là người hơi bị chung thuỷ đấy. Chỉ có tình cũ, không có tình mới.]
Mượn rượu tiêu sầu, mượn thuốc giải toả, đêm nay Phó Thức Tắc đều thử hết.
Giờ phút này Vân Ly đang cực kỳ phiền não, trước khi rời khỏi quán bar cô vẫn không thăm dò được chút thông tin nào từ chỗ Hạ Tung Thanh cả. Mà hai người cũng chưa thân quen đến mức có thể tâm sự với nhau những chuyện như vậy.
Nói đến thân… Hình như anh lại gọi cô là Vân Ly Ly thì phải?
Cô thoáng ngẩn người, bởi vì người khác đều thường gọi cô là Ly Ly. Còn anh? Sao anh lại phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-trang/966894/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.