Bởi vì trong lòng hổ thẹn, cho nên lúc này đây Vân Ly chỉ nghe được từ lời nói kia sự lạnh lùng và uy hiếp, mà ý uy hiếp đó chẳng khác nào kiểu...
Ông đây chuẩn bị giết cô đó, có điều dao không đủ sắc mà thôi.
Nhưng không sao, tôi còn có súng.
Cái gì mà “cán dài thì còn có khả năng”?
Làm sao anh ta biết được?
Chẳng lẽ anh ta đã thử rồi sao......!
Đủ loại suy nghĩ rùng rợn không ngừng vẽ ra trong đầu, đúng lúc này, người đàn ông kia lẳng lặng đứng dậy, đi về phía cô. Chẳng hiểu tại sao, Vân Ly theo bản năng lùi lại một bước.
Anh ta không hề nhìn cô, mà đi thẳng về phía trước, vượt ngang qua Vân Ly, cầm điều khiển điều hoà đặt trên bàn lên.
Chỉnh nhiệt độ về ngưỡng ba mươi độ. Sau đó bỏ xuống, đi đến quầy bar rót nước.
Thấy bản thân lại tưởng tượng lung tung, Vân Ly muốn nhanh chóng nói gì đó để làm giảm bầu không khí ngượng ngùng này, nhưng hỡi ôi khi cái miệng tốc độ 4g mà cái não chỉ xứng tầm điện thoại cục gạch: "Vậy cán dài… thì phải mua loại nào mới có thể giết…”
Vân Ly cạn lời, giờ phút này cô mới phát hiện câu nói của mình cực kỳ có vấn đề.
Anh chẳng thèm quay lại nhìn cô một cái, vẫn điềm tĩnh uống nước.
“À…Ừm..." Vân Ly sửa lời: "Đại khái là… kiểu gì, để tôi tránh mua phải..."
Nghe vậy, người đàn ông thoáng liếc nhìn cô, tầm mắt trượt xuống, dừng lại trên cổ tay nhỏ gầy của cô. Giọng anh đều đều, hệt như một cỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-trang/966874/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.