- Á hà ! Ông cụ Doanh quả nhiên là một tay đại phú ! Và ông cụ khôn ngoan thật ! Mua toàn những cổ phần vĩ đại lời lãi thật chắc chắn !
Ái Lan hăm hở :
- Con chỉ mong sao nhà Phàm sẽ không được một đồng xu nhỏ ba à !
- Hừ ! Có thể như thế lắm chứ ! Ba nói có thể chứ không nói là chắc chắn đâu nghe ! Một khi chưa được phép mở tờ di chúc ra tuyên đọc, thì chưa thể nói chắc được nghe con. Nhưng có điều là, nếu những tin tức ba nghe được đều đúng cả, thì kết quả việc khám phá của con vừa rồi sẽ khiến cho gia đình nhà Phạm văn Phàm phen này chắc nguy lắm, nhất là lại đúng lúc...
Ái Lan thắc mắc :
- Ba bảo đúng lúc... là sao kia ba ?
- Ừ ! Đúng lúc ông ta buôn bán thua lỗ, hàng đầu cơ tích trữ ế ẩm nằm mục trong kho. Ăn ở thất đức như vậy cho nên, lúc xuống, của cải cứ đội nón ra đi mấy hồi. Ấy vậy mà các ngân hàng vẫn cứ tiếp tục cho ông ta vay nhiều món tiền khổng lồ. Có lẽ họ tin tưởng cái di sản của cụ Doanh mà ông Phàm sẽ được hưởng đó chắc ? "Dễ vay thì dầy nợ", ông Phàm chắc cũng chỉ trông chừng vào cái của cải của cụ Doanh để trả nợ thôi đó. Thảo nào, hồi này ba thấy ông ta chạy ngược chạy xuôi cậy cục dữ lắm. Để thúc đẩy cho sớm xong việc hưởng thụ gia sản của người chết đó !
Ái Lan giọng chắc nịch :
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-to-di-chuc/3914403/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.