Nghe tiếng xe nổ, vào số, rồi từ từ bò ra khỏi nhà vựa tới con lộ, Ái Lan thở ra một hơi dài khoan khoái. Cẩn thận ngồi im nán lại thêm vài phút nữa, chờ cho xe tụi cướp đi khá xa, em mới từ từ đứng lên, rời khỏi chỗ ẩn nấp.
Lúc bước ra khỏi nhà vựa, Ái Lan chỉ còn thấy hút hai chấm đèn đỏ, chiếc xe vận tải đang trực chỉ hướng Cầu Đất. Quay lưng lại phía nhà hàng quán, cái đồng hồ cổ khư khư trong vòng tay, em cắm cổ đi một mạch tới lùm cây, chỗ giấu xe vespa. Nở nụ cười thật tươi, em lẩm bẩm :
- Ha ! Vào sinh ra tử ghê lắm mới tóm được chú mày đó nghe !
Rừng cây về khuya càng tối đen như mực. Em phải dò dẫm từng bước, mặc dù trong lòng nóng như lửa đốt. Vừa đi em vừa lẩm bẩm thầm tiếc rẻ cái đèn bấm, trong lúc luống cuống, chắc đã bỏ quên trong gian nhà vựa rồi. Quay trở lại là chuyện không thể được, Ái Lan đành mạnh dạn đặt bước trong bóng tối âm u, chỉ còn trông chờ vào trực giác, tiến dần tới chỗ để xe. Trong lòng em lại băn khoăn :
- Đúng là cái đồng hồ của cụ Doanh đây rồi !... Mà không biết trong này có cuốn sổ con của cụ không kia chứ ?
Chiếu tia nhìn xuống cái báu vật giữ chắc trong tay, bóng tối như bưng lấy mắt, không trông thấy một cái gì hết. Dù muốn dù không, em cũng phải dằn cơn sốt ruột tò mò xuống. Khi lần tới chỗ để vespa Ái Lan nhẩy phóc lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-to-di-chuc/3914399/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.