dùng để lên giây thiều và bộ máy đầy bánh xe lớn nhỏ, không thấy cái gì khác lạ nữa. Treo trả lên vách xong, Ái Lan trở lại ngồi bên cụ Sáu. Một lúc sau, em mới hỏi :
- Khi cụ Doanh nói với cụ Sáu những điều vừa rồi, thì ông cụ ở trại cam hay đã lên Đà Lạt rồi ?
- Hồi đó chú ấy đã ở với gia đình Phàm rồi chớ ! Nhưng cũng chưa được lâu nhiều. Thỉnh thoảng lại về trại cam ở Lạc Dương hai ba bữa. Rồi ít tháng sau đó chú không về nữa, ngoài lần sau chót để bán nhà và vườn.
- Thế còn đồ đạc ? Cụ Doanh bán cả đồ đạc luôn sao ?
- Đồ đạc thì gia đình Phàm đem xe về chở đi hết !
Ái Lan giữ im lặng, nghiền ngẫm mấy cái chi tiết vừa được biết. Rồi em lẩm bẩm :
- Chắc thế nào cụ Doanh cũng phải có một chiếc đồng hồ lớn, cổ xưa chứ không không được !
Cụ Sáu lẩm bẩm nhắc lại :
- Đồng hồ treo cũ, đúng rồi ! Chú ấy có một cái đồng hồ kiểu cổ vẫn treo trong nhà mà !
- Cụ Sáu cho cháu biết qua hình dạng nó được không ?
- Coi nào ! Ừ phải, trông nó như những cái đồng hồ lớn khác đó,... mặt vuông vuông ! À đây này, nó cũng giống cái đồng hồ này của tôi, nhưng lớn hơn, vẫn treo trên tường mà. À !... à, cái mặt ngoài phía trên đó, có chạm trổ cái gì đây này !... A, phải rồi có mấy ngôi sao và một mảnh trăng hình lưỡi liềm, đúng rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-to-di-chuc/3914379/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.