- Yêu cầu ông sai người tới chọn áo cho chúng tôi ngay lập tức ! Ông phải biết rằng chúng tôi đã phải chờ có tới mười phút rồi đó, nghe !
Người đàn ông phụ trách quầy hàng nói năng rất nhã nhặn.
- Hai cô thông cảm giùm ! Tôi cũng không thể làm gì hơn được ! Các cô tới sau, xin cảm phiền chờ tới lượt ! Khách hàng tới trước, chúng tôi bắt buộc phải tiếp trước chứ ạ ! - Ông ta mỉm một nụ cười lịch sự, có ý làm vui lòng hai cô gái. - Sao sáng nay khách mua ở đâu mà đông quá vậy ! Thành thử ...
Bích Mai giọng nói thật xấc xược cắt lời người chủ quầy :
- À, cái nhà ông này ! Chắc ông không biết chúng tôi là con nhà ai hả ?
Tiếng nói người đàn ông trầm hẳn xuống, xen lẫn đôi chút mỏi mệt :
- Dạ, chúng tôi biết rõ lắm chứ ạ ! Vâng để tôi ráng... ột cô tới tiếp các cô ngay ! Hai cô chờ giùm chút xíu !
Giọng nói cô gái nghe lạnh như nước đá :
- Chúng tôi không quen chờ đợi !
Cô em hùa theo cô chị :
- Nhà hàng gì đâu mà kỳ dữ vậy ! Ông chắc cũng biết là ba tôi có nhiều phần hùn bao thầu cả khu tầng lầu hai này chứ hả ? Ngay đến ông Tinh Hoa cũng còn không dám có điều trái ý chị em tôi kia, huống hồ là ông. Chúng tôi chỉ bảo ông chủ một tiếng là ông mất việc làm liền, ông nên nhớ như vậy, nghe !
Người trưởng quầy giận run người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-to-di-chuc/3914357/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.