Chương trước
Chương sau
Cậu ta đưa tay nhẹ xoa mái tóc cô: “Được rồi, lần sau không được lừa tôi nữa”
Vân Giai Kỳ nói: “Vậy cậu không tức giận nữa đúng không?”
“hi”
Lúc này Vân Giai Kỳ mới nhoẻn miệng cười Bông nhiên cô cảm thấy, người đàn ông này dường như cũng không đáng sợ như những gì mình tưởng tượng.
Nhưng giây tiếp theo, cô lại thấy đau lòng nhìn những chiếc khay đựng thức ăn rồng tuếch.
“Nhưng mà cậu ăn hết đồ ăn rồi.. tôi vẫn còn đói bụng lắm”
“Cô đói thì để tôi gọi người mang đồ ăn tới”
Vừa dứt lời Bạc Tiêu Phong lập tức đứng dậy, nhưng đang định đi về phía cửa thì bỗng cảm thấy choáng váng, đứng không vững rồi ngã về phía sô pha.
Vân Giai Kỳ bỗng nhiên luống cuống: “Cậu làm sao thế?”
“Đau đầu.”
Vân Giai Kỳ đang định đến gần thì nghĩ tới điều gì đó, “À lên một tiếng: “Đừng nói là cậu đang trả thù tôi đấy nhé? Lúc nấy tôi lừa cậu, bây giờ cậu lại muốn lừa lại tôi hả, tôi sẽ không bị mắc lừa đâu”
Bạc Tiêu Phong cau mày lại, không nói chuyện.
Kỳ lạ thật đấy.
Cậu ta cứ nghĩ do mình đã ngồi quá lâu, đột ngột đứng dậy khiến máu phải lưu thông quá gấp, nên mới choáng váng, nhưng không ngờ, cảm giác choáng váng càng ngày càng mãnh liệt, như đang uống say vậy, nhưng tỉnh thần lại cực kỳ thanh tỉnh, thậm chí..hưng phấn.
Sự hưng phấn không thể giải thích được.
“Này, cậu đừng có giả vờ, kỹ thuật diễn của cậu không tốt, diễn không giống chút nào cả” Vân Giai Kỳ thấy Bạc Tiêu Phong vẫn không động đậy mới đi qua đẩy đấy người cậu ta: “Này, sao cậu lại không để ý đến người.”
Giây tiếp theo, cô thấy Bạc Tiêu Phong ngẩng đầu lên, thấy đôi mắt cậu ta đỏ ngầu, sợ tới mức không dám lên tiếng…
Trên khoang hạng nhất của máy bay.
Khi Mộ Ngọc My ngồi vào vị trí của mình, cô ta thấy Bạc Tuấn Phong đang nhìn máy tính, dáng vẻ tập trung, góc nghiêng đẹp tới mức mê hoặc lòng người Người ta thường nói, đàn ông quyến rũ nhất là khi nghiêm túc làm.
việc Mà người đàn ông này, chính là chồng của cô ta!
ỏi: “Tuấn Phong, anh có muốn uống cà phê Bạc Tuấn Phong liếc mắt nhìn, rồi lập tức thu hồi ánh mắt: “Không uống.”
Mộ Ngọc My nói: ‘Vậy em muốn một cốc cà phê”
Cô ta giơ tay bấm chuông.
Cô tiếp viên hàng không bước tới, tao nhã hỏi: “Chào bà, xin hỏi bà cần gì?”
“Cho tôi một cốc Americano.”
“Vâng”
Tiếp viên hàng không nhanh chóng rời đi Cách một tấm rèm cửa, Mộ Ngọc My nghe thấy tiếp viên hàng không thấp giọng thảo luận:… Bà Bạc thật xinh đẹp…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.