“Thói ngang ngược? Thế nào gọi là thói ngang ngược?”
Vân Giai Kỳ nói: “Tôi chỉ là đốt đi phần mộ đáng ra không nên đặt ở đây, sao lại gọi là ngang ngược?”
“Đây là lăng mộ Bạc Vân, cô có tư cách gì mà bước vào đây?”
“Dòng chữ khắc ở trên bia mộ này là tên của tôi, nhà họ Bạc các người tử tế lắm, Bạc Tuấn Phong cũng tốt lảm, có tư cách gì mà lấy danh nghĩa ‘*ợ yêư để dựng lên phần mộ này?”
Câu chất vấn của cô vừa nói ra, Bạc Ngạn thiên đột nhiên không nói lời nào nữa “Cô nói gì cơ?”
“Thứ nhất, tôi chưa chết, thứ hai, Vân Giai Kỳ tôi từ trước đến nay.
chưa từng là vợ của Bạc Tuấn Phong!” Vân Giai Kỳ khi nói ra câu này, giọng cô đã run lên bần bật: “Anh ấy dựa vào cái gì mà lấy danh nghĩa vợ yêư để dựng bia! Anh ấy không có tư cách! Tôi chẳng qua chỉ đốt đi một phần mộ không thuộc về lăng mộ Bạc Vân, tại sao lại bị nói là thói ngang ngược!”
“Ăn nói hoang đường! Cô cho rằng cô xứng sao? Đây là lăng mộ Bạc Vân, cô cho rằng bản thân có tư cách được chôn cất ở đây sao?”
“Vậy nếu tôi đã không có tư cách, phần mộ này, nhà họ Bạc không quản lý, tôi tự quản, có vấn đề gì sao!
“Cô!” Bạc Ngạn Thiên nói: “Đồ đàn bà miệng lưỡi ác độc!”
“Còn ông?” Vân Giai Kỳ cũng chế giêu lại: “Ÿ mình lớn tuổi, không tôn trọng ai hết! Mất đi đức hạnh của một ông chủ nhà họ Bạc!”
Bạc Ngạn Thiên tức đến nghẹn lời,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-thai-nam-bao-tong-tai-bay-duoc-vo-ngoan/355090/chuong-1322.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.