Chương trước
Chương sau
“Ưm…”
Cô nằm chặt tay thành quyền, còn chưa kịp chống trả, Bạc Tuấn.
Phong đã dùng một tay khống chế hai tay cô ấn lên cửa.
Bạc Tiêu Dương láng máng nghe thấy tiếng động, khế nhíu mày, đúng lúc này, nhân viên công tác đi đến.
“Câu Ba.”
Bạc Tiêu Dương xoay người liếc nhìn người làm đó, hỏi: “Sao lại bị đứt cầu giao rồi?.
“Đứt cầu giao? Sao có thể chứ?.
“Đèn bật không sáng..
Nhân viên công tác liền tiến vào phòng thử đóng mở công tắc đèn, lẩm bẩm một câu: “Đúng là bị đứt cầu giao rồi.
Sau đó anh ta nhấc bộ đàm lên, nói với phòng điều khiển phía bên kia: “Điều khiến trung tâm, phòng thay đồ khu A bị đứt cầu giao, mau kiểm tra lại mạch điện.
Rất nhanh sau đó, phía bên kia bộ đàm liền truyền lại tiếng trả lời: “Đã nhận được.
Nhân viên công tác sau khi bàn giao vấn đề xong, liền quay lại nhận lỗi với Bạc Tiêu Dương: “Rất xin lỗi cậu.. Gần đây đang có một con đường đang được bảo trì lại thiết bị, hai ngày gần đây hệ thống điện thường phát sinh sự cố, chúng tôi vô cùng xin lỗi khi để chuyện này xảy ra.
“Nhanh chóng sửa chữa càng sớm càng tốt” Bạc Tiêu Dương hỏi: “Anh nãy giờ vẫn ở hậu trường, có nhìn thấy Vân Giai Kỳ đâu không?.
“Cô Vân sao?.
“sự “Không có ạ, trước đó tôi mới nhìn thấy cô ấy đã vào hậu trường rồi, bởi vì chiếc vương miện trên đầu cô ấy cần phải tháo xuống và gửi đi bảo dưỡng trước cuộc đấu giá..
“Nghe vậy, Bạc Tiêu Dương im lặng một lúc, sau đó nói với anh ta: “Tôi hiểu rồi, anh có thể đi ra ngoài trước được rồi.
Người nhân viên đó liền rời đi Bạc Tiêu Dương xoay người ánh mắt quét qua phía phòng hóa trang, tầm mất đột ngột dừng lại trước cửa phòng thay đồ, bất ngờ đi về phía phòng thay đồ.
Cách một lớp cửa mỏng, Vân Giai Kỳ nghe thấy tiếng bước chân đang tới gần của Bạc Tiêu Dương, khuôn mặt cô bỗng nhiên đỏ bừng, ném một cái nhìn đầy tức tối về phía Bạc Tuấn Phong Bạc Tuấn Phong nhướng mày, chỉ nâng tay lên nhẹ nhàng lau qua khóe mắt cô.
Vân Giai Kỳ mơ hồ có thể nghe thấy tiếng Bạc Tiêu Dương ngoài cửa, hỏi: “Giai Kỳ, cô có ở trong đó không?
Vân Giai Kỳ do dự một lúc, đang định trả lời thì ngoài cửa đột nhiên truyền đến giọng nói của Mộ Ngọc MỊy.
“Tuấn Phong?.
Mộ Ngọc My cũng vừa quay lại phòng hóa trang, chỉ sửa sang lại chứt đồ trang điểm rồi quay lại hội trường, nhưng lại không thấy Bạc Tuấn Phong đâu, vẫn cứ tưởng là anh đi tìm cô ta, thế là liền quay trở lại hậu trường.
Bạc Tiêu Dương xoay người đi tới cửa liền đụng phải Mộ Ngọc My phía trước.
“Tiêu Dương?.
Mộ Ngọc My thoáng ngạc nhiên: “Cậu có thấy Bạc Tuấn Phong đâu không?.
“Hả? Anh ta không ở hội trường sao?.
“Không có ở đấy. Cậu có nhìn thấy anh ấy không?.
Bạc Tiêu Dương hơi quay đầu nhìn lại, ánh đèn bên trái hắt lên cửa phòng thay đồ, hơi cau mày, nhìn hướng Mộ Ngọc My sau đó cong môi cười: ‘Không nhìn thấy, có thế đã quay lại hội trường rồi.
“Vậy để tôi quay lại hội trường tìm xem sao..
Mộ Ngọc My ngừng một lát, lại nghỉ ngờ nói: “Sao cậu lại chỉ có một mình thế này, Vân Giai Kỳ đâu?.
“Đang ở bên trong.
Mộ Ngọc My thở phào nhẹ nhõm một cách khó hiểu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.