Chương trước
Chương sau
Cây thánh giá này thực sự là một nút chết Anh xoa mặt dây chuyền, nghiên cứu nó, sau đó mới phát hiện ra điều bíẩn Cây thánh giá này có vẻ như đang mang một khóa mã Khóa này yêu cầu sự kết hợp của hai cây thánh giá đế mở khóa.
Nói cách khác, nếu muốn cởi bỏ mặt dây chuyền này, nhất định phải cắt nó ra, hoặc là cần phải có mặt dây chuyền trên người Kỳ Thiên Nam mới có thể tháo ra.
Dường như.
Mặt dây chuyên này vừa được Kỳ Thiên Nam đeo vào, như thể để lại tín vật cho cô.
Bệnh viện tâm thần.
Tầng 4.
Kỳ Thiên Nam không bị ngăn cản, một mạch đi đến cửa phòng bệnh.
Cửa phòng bệnh đang khóa chặt Kỳ Thiên Nam tháo tai nghe Bluetooth ra khỏi tai, bấm vào một nút, một bên tai nghe bật ra một chiếc kim dài.
Anh ta cắm cây kim dài vào ố khóa, sau ba giây cố gắng, anh ta nghe thấy tiếng “cạch”, khóa cửa đột ngột mở ra.
Kỳ Thiên Nam nhẹ nhàng đấy cửa, nhìn thấy Vân Ngọc Hân đang cuộn tròn trên giường bệnh, ngơ ngác nhìn về phía cửa.
Đèn trong phòng được bật sáng, các camera giám sát được lắp đặt trong phòng để theo dõi mọi hành tung của Vân Ngọc Hân 24/24.
‘Vân Ngọc Hân chằm chẫm nhìn thẳng vào Kỳ Thiên Nam, tóc của cô ta như một đám cỏ lộn xộn được túm lại, đồng thời còn có những vết bẩn không rõ là thứ gì dính vào, cả người giống như mới chui ra từ một cái thùng rác.
Trông cô ta có chút điên cuồng, nhưng ánh mắt lại rất trầm tĩnh, ít nhất, cô ta có chút cảnh giác khi nhìn Kỳ Thiên Nam.
Kỳ Thiên Nam đứng che mất nửa cánh cửa, chản mất camera theo dõi, búng ngón tay một cái, đèn trong phòng đột nhiên tất ngúm.
Vân Ngọc Hân kinh ngạc hét lên một tiếng.
“Suyt.”
Kỳ Thiên Nam bất mãn nhướng mày: “Đừng làm ồn.
Đôi môi nứt nẻ của Vân Ngọc Hân khép lại: “Anh là ai?.
Cô ta nghiêng mặt: “Tôi tới đây để chơi với cô?.
Kỳ Thiên Nam im lặng nhìn cô.
“Đã lâu không có ai đến chơi cùng tôi rồi, tôi chán quá….
“Vân Ngọc Hân” Kỳ Thiên Nam trực tiếp gọi tên cô.
Vân Ngọc Hân sửng sốt “Kỹ năng diễn xuất tệ như vậy, làm sao mà có người tin cô thực sự bị bệnh được” Kỳ Thiên Nam nói: “Ở trước mặt tôi, cô không cần phải diễn.
Vân Ngọc Hân giả bộ không hiểu: “Anh đang nói cái gì vậy?.
Kỳ Thiên Nam không có kiên nhãn giải thích quá nhiều với cô ta, đưa tay lên nghịch đồ trên ngón tay.
Hoa văn của thứ đồ trên ngón tay này đặc biệt phức tạp và lộng lẫy, nhưng có thế dễ dàng nhận ra nó có biếu tượng của một cây thánh giá ngược.
Thông thường, thánh giá tượng trưng cho tình yêu và sự cứu rỗi.
Mà cây thánh giá này lại là một cây thánh giá ngược. Ở nhiều quốc gia nó tượng trưng cho Satan và ác quỷ, đồng thời nó cũng là dấu hiệu của Black Mass.
Black Mass?
Đương nhiên, Vân Ngọc Hân không biết Black Mass.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.