Chương trước
Chương sau
Cô ấy không nghĩ tới, Mộng Yến Mi không những đồng ý cho cô ở lại, còn đồng ý cho cô chuyến tới Bà ấy không phải từ trước tới nay đều không chào đón cô ư?
Mông Yến Mi dường như xem thấu tâm tư của cô: “Con đừng nghĩ rằng, dì đã tiếp nhận con, dì không có tiếp nhận con. Chỉ là nể mặt Cung Chiến mà thôi!
“Dì không cần lời nói lạnh nhạt với con như vậy!
“Làm sao, chẳng lẽ con còn hy vọng dì xem con như người nhà mà thân thiết hả? Con là con gái của Cung Dận, chứ không phải con gái dì!
Vân Giai Kỳ cúi đầu không nói.
“Mẹ?
Sau lưng truyền tới tiếng của Cung Chiến Mộng Yến Mi quay đầu lại, nhìn thấy vẻ mặt Cung Chiến không vui đang đi tới, kéo Vân Giai Kỳ ra sau che chở.
Tư thế bảo vệ này khiến cho Mộng Yến Mi trong lòng càng không vui “Con bảo vệ nó như vậy làm gì? Mẹ cũng không phải là con hổ ăn thịt người, có ăn nó hả?!
“Mẹ muốn đuổi cô ấy đi?!
“Không ai đuổi cô ấy đi!” Mộng Yến Mi tức giận nói: “Tôi khổ sở nuôi con trai khôn lớn thành người. Hôm nay, vì bảo vệ một người ngoài mà chất vấn tôi Anh chị cư xử như vậy, là để tôi đối tốt với người này sao!
Nói xong, Mộng Yến Mi đi thẳng lên lầu không quay đầu lại.
Vân Giai Kỳ nhẹ nhàng kéo góc áo Cung Chiến một cái nói: “Anh, di không đuổi em đi!
Cung Chiến cũng bất ngờ chuyến ánh mắt. Anh cho là, Mộng Yến Mi muốn đuổi Vân Giai Kỳ đi. Vì vậy, mới lộ ra vẻ mặt khẩn trương như v.
Vân Giai Kỳ nói: “Tối nay, em quá mệt mỏi, ở tạm một đêm ở đây. Dì nói em có thể chuyển tới, nhưng em xem. Nếu em có chuyển về đây thật thì chỉ làm mẹ con anh không vui!
Cung Chiến hỏi: “Mẹ anh cho phép em chuyển tới đây?!
“Cho dù em chuyển đến thì thế nào?” Vân Giai Kỳ hỏi”Dì ấy chưa bao giờ coi em ra gì. Em chuyển đến chỉ làm dì chán ghét!
“Để em ở một mình anh không yên tâm!
“Em không phải là trẻ con nữa, có gì mà không yên tâm?” Vân Giai Kỳ vừa nói vừa che miệng ngáp một cái”Anh, em bưồn ngủ rồi. Anh cũng đi ngủ sớm đi. Ngủ ngon!
“Ừ, ngủ ngon!
Vân Giai Kỳ trở về phòng đóng cửa lại, Cung Chiến mới xoay người đi Anh mới vừa đi tới cửa thang lầu, đã nhìn thấy Mộng Yến Mi đứng ở đó, khoanh hai tay trước ngực.
“Hôm nay, mẹ đi đến nhà họ Bạc. Ông cụ Bạc nói với mẹ, ông ấy sẽ đem Vũ Minh đi nước ngoài dưỡng thương, Cung Bắc nhất thời không thể khỏe nhanh được, cũng sẽ ở lại San Francisco để điều dưỡng sức khỏe, một thời gian sẽ không ở trong nước!
Cung Chiến sắc mặt ngấn ra Mộng Yến Mi nói: “Cung Bắc quyền nuôi dưỡng, sợ là không giành được, Ông cụ Bạc rất coi trọng Cung Bắc. Sau này, Cung Bắc và con cũng phải nói sau!
Cung Chiến trong ánh mắt thể hiện sự mất mát.
Tình cha con năm năm với Cung Bắc. Đến giờ, Cung Bắc muốn đổi cách gọi ngay lúc này, anh tự nhiên sẽ cảm thấy có phần mất mát Mộng Yến Mi đi tới trước mặt anh, hướng về phía anh nói: “Cung Bắc, mẹ muốn nói với con rằng ông cụ Bạc không thích Vân Giai Kỳ. Mẹ cũng không thích Vân Giai Kỳ!
“Để cô ta chuyển tới đây có thể. Nhưng, đừng để cô ta xuất hiện trước mặt mẹ. Trừ cái này ra, mẹ không có yêu cầu gì khác. Để cho cô ta vào ở là nhìn mặt mũi của con. Hy vọng con cũng có thể đau lòng cho người mẹ này một chút!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.