Chương trước
Chương sau
Cô đứng ở bên ngoài căn phòng, nước mắt bỗng không ngừng trào ra Cô khóc một mặt là vì quá đỗi mừng rỡ.
Cuối cùng Mạn Nhi cũng đã gọi cô là mẹ Cô không biết Mạn Nhi có nhớ lại những kỷ niệm giữa hai mẹ con hay không, nhưng dù thế nào đi nữa, chỉ cần Mạn Nhi bằng lòng đón nhận cô, thì cho dù cô bé có mất đi ký ức đi chăng nữa, sau này có thể đi tìm kiếm lại từng chút một cũng được.
Nhưng một mặt khác, cô lại vô cùng lo lắng.
Thật áy náy..
Nếu như Mạn Nhi tỉnh lại mà vẫn không hoàn thành lời hứa đưa Cung Bắc và Vũ Minh quay về thì phải làm sao đây…
Đã một tiếng đồng hồ trôi qua, lần này Vân Ngọc Hân không để Vân Giai Kỳ đợi quá lâu.
Chẳng bao lâu sau, Vân Giai Kỳ nhận được điện thoại của Vân Ngọc Hân Ngay khi điệ ợ Vân Giai Kỳ liền đi trước một bước: “Vân Ngọc Hân! Rốt cuộc bao giờ cô mới chịu thả Vũ Minh và Cung Bắc!”
‘Vân Ngọc Hân nghe thấy vậy liền biết chắc chản Mna Nhi đã về đến nhà.
Cô ta đã ra lệnh cho đám người đó tìm kiếm xung quanh kho hàng mấy lần nhưng vẫn nhìn thấy bóng dáng Mạn nhỉ đâu, bọn họ nhất thời cảm thấy vô cùng ngạc nhiên, ỏ một vùng núi hoang vu bỏ hoang như thế này, một đứa trẻ liệu có thể chạy đi đâu được cơ chứ?
Trừ phi có người ở bên ngoài tiếp ứng.
Thấy vậy bọn họ liền vội vàng đưa Vũ Minh và Cung Bắc đến chỗ khác.
‘Vân Ngọc Hân đáp: “Vân Giai Kỳ, cô đẻ khéo thật đấy, thăng nhóc này đúng là không đơn giản! Một mình nó có thể mò đến chỗ ẩn náu của tôi, lại còn cứu được con ranh con đấy nữa! Tuy nhiên, bọn tôi đã chuyển qua chỗ khác rồi, tôi hỏi cô, cô đã chuẩn bị tốt cho cuộc giao dịch chưa?”
“Giao dịch gì?”
“Cô và Bạc Tuấn Phong. Chẳng phải cô muốn chuộc lại Vũ Minh và Cung.
Bắc sao? Một mạng đổi một mạng, tôi đã nói rồi!”
“Được!”
Vân Giai Kỳ nói: “Báo cho tôi thời gian và địa điểm”
Vân Ngọc Hân nghe vậy thì nhất thời kinh ngạc, không ngờ rằng Vân Giai Kỳ lại đồng ý nhanh như vậy.
Vì vậy, cô ta không thể không cẩn thận hơn.
‘Vân Ngọc Hân nói: “Vân Giai Kỳ, cô đừng có mà tốn công tìm cách đối phó.
với tôi! Đừng có để tôi biết được cô đang âm mưu giở trò gì đó! Nghe cho rõ đây, hai mạng sống của thẳng ranh Vũ Minh và Cung Bắc vẫn còn đang đợi cô và Bạc Tuấn Phong đến đổi đấy! Thiếu một người cũng không được!”
‘Vân Giai Kỳ đáp: “Sao tôi dám giở trò sau lưng cô chứ, Vân Ngọc Hân, mau báo cho tôi thời gian địa điểm trao đổi con tim đi.’ Cô không thể kéo dài lâu hơn nữa.
Tình trạng sức khỏe của Cung Bắc vốn dĩ đã không thể chống đỡ lâu như vậy.
Cô bồn chồn lo lắng cho cậu bé, toàn thân lúc nào cũng như đang ngồi trên đống lửa.
Nếu như trước đây Vân Giai Kỳ bình tĩnh lạnh lùng, từng bước đi đều thận trọng chắc chắn như một nhà đàm phán, vậy thì giờ đây cô chỉ là một người mẹ bình thường, mong ước của cô chỉ là nhìn thấy hai đứa con của mình bình an vô sự mà thôi!
“Biết kho hàng Pháp không?”
‘Vân Ngọc Hân nói cho cô biết địa điểm Kho hàng Pháp nằm ở gần cảng Elizabeth.
Cảng Elizabeth là cảng đầu tiên ở thủ đô, số lượng hàng hóa vận chuyển qua đường hàng hải ở đây đứng đầu thế giới.
Vân Giai Kỳ lựa chọn địa điểm giao dịch ở cảng Pháp, điều đó cho thấy… cô ta đã chuẩn bị sẵn đường rút.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.