“Vậy chúng ta tìm những chỗ khác xem?”
Vậy là ba đứa trẻ liền lần mò xung quanh kho hàng.
Các cửa ra vào và cửa số đều đã bị khóa kín.
Chỉ có một cửa cuốn, Cung Bắc nói bên ngoài cửa có hai người đang canh giữ.
Dường như đó là lối thoát duy nhất.
‘Sau khi tìm kiếm nhưng cũng không thấy lối ra nào khác, bọn trẻ cũng không dám hành động lỗ mãng.
Tiểu Vũ Minh trầm tư suy ngẫm, do dự hồi lâu mới lên tiếng nói: “Thôi thì chúng ra ra ngoài bằng lỗ chó đi”
Cung Bắc đáp: “Được, Mạn Nhi ra ngoài trước đi!”
Tiểu Vũ Minh lại nói: “Lỡ như chúng ta đang chui ra ngoài mà bọn họ tỉnh lại thì em sẽ ở lại cuối cùng, em đã nghĩ ra cách chạy thoát rồi!”
Cho dù có xảy ra bất cứ chuyện gì đi chăng nữa, cũng phải bảo vệ Mạn Nhi và Cung Bắc trước.
Cơ thể của hai đứa trẻ đã suy kiệt lắm rồi Cung Bắc nói: “Hãy để Mạn Nhi ra ngoài trước”
Người đầu tiên ra được bên ngoài là người giữ được an toàn nhất.
Cung Bắc đã trao cơ hội này cho Mạn Nhi.
Mạn Nhi lắc đầu nói: “Anh đi trước đi.”
Cô bé nhìn Cung Bắc, khắp cơ thể anh ấy đều bị thương, trong lòng cô bé liền cảm thấy xót xa.
Cung Bắc đột nhiên nắm lấy vai cô em gái, mỉm cười nói: “Đồ ngốc nghếch, anh biết em thương anh, nhưng lần này em hãy ra ngoài trước đi, nếu như… em quay về được với mẹ, nhất định phải nghe lời mẹ, không được làm mẹ phiền lòng nữa! Mẹ rất yêu thương em,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-thai-nam-bao-tong-tai-bay-duoc-vo-ngoan/354806/chuong-1034.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.