“Vân Giai Kỳ!” Mộng Yến Mi mất bĩnh tĩnh tát vào mặt cô một cái bạt tai thật mạnh: “Lòng dạ cô làm băng sắt đá à? Lúc đầu, chính cô nói muốn tự mình chăm sóc cho Tiểu Bảc, bây giờ Tiểu Bắc xảy ra chuyện, cô lại có thể không hề lo lắng chút nào như vậy! Không phải cô đã nói rằng cô sẽ chăm sóc cho thắng bé thật tốt sao? Bây giờ thăng bé xảy ra chuyện rồi, cô lấy cái gì để mà bồi thường lại Tiểu Bắc cho tôi đây!”
Vân Giai Kỳ đột nhiên đấy bà ta ra: “Bà nghĩ là tôi không lo lắng sao? Tiểu Bắc với Mạn Nhi xảy ra chuyện, bản thân tôi là người lo lắng hơn bất kỳ ai khác!”
“Cô có tư cách gì mà nói câu này!”
“Sao tôi không có tư cách?” Vân Giai Kỳ siết chặt tay lại thành quả đấm: “Tiếu Bắc là con trai của tôi sao bà lại nói tôi không có tư cách!”
Mộng Yến Mi hoàn toàn sửng sốt Cung Chiến nheo mắt: “Cô nói cái gì?”
Mộng Yến Mi nói: “Từ nhỏ Tiểu Bắc đã không có mẹ, do thẳng bé thích cô nên mới gọi cô là mẹ nhưng điều đó không có nghĩa thăng bé là máu mủ ruột thịt của cô! Cô đừng ở đây mà ăn nói bậy bạ…
“Thẳng bé có phải là máu mủ ruột thịt của tôi hay không, bà Cung, trong lòng bà biết rõ hơn ai hết!” Vân Giai Kỳ ngắt ngang lời bà ta: “Bà đã biết Tiểu Bắc là con ruột của tôi và Tuấn Phong từ lâu rồi, không phải sao!”
Mộng Yến Mi ngay lập tức ngã ngồi trên băng ghế, không nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-thai-nam-bao-tong-tai-bay-duoc-vo-ngoan/354783/chuong-1011.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.