‘Vân Ngọc Hân trả lời: “Cô mới là người sẽ mất hết tất cá! Vân Giai Kỳ, thứ: cô có được hôm nay mới là thứ cô không nên có! Sớm muộn gì cô cũng sẽ mất hết tất cả! Cô nhìn lại đi, tôi mới là cô chủ của nhà họ Vân! Cô chẳng qua chỉ là đứa con ngoài dã thú, là thế thân mà thôi!”
‘Vân Ngọc Hân cũng từ trong miệng của Vân Lập Tân mới biết được chuyện thân thế thật của Vân Giai Kỳ, Nhưng cô ta không hề thấy nhà họ Cung tỏ ra bất cứ thái độ gì về việc này.
“Cho dù cô là con gái ruột của Cung Dận thì đã làm sao chứ? Ông ta có nhận cô không? Ông ta căn bản khinh thường không thèm nhận đứa con ngoài dã thú như côi”
‘Vân Giai Kỳ bình tĩnh nói: Vân Ngọc Hân, chỉ sợ lần này làm cô thất vọng rồi. Sao cô biết ông ấy không đồng ý nhận tôi?”
Sắc mặt Vân Ngọc Hân càng trở nên trắng nhợt.
“Rốt cuộc cô có giao người không?”
Vân Giai Kỳ có chút không nhịn được: “Nếu cô không giao người ra đây, tôi có thể thu mua Vân Liên một lần thì cũng có thể thu mua nó thêm lần nữa!
Nhưng chỉ sợ Vân Liên bây giờ không thế chống cự nối rồi!”
“Ở trên thương trường, Vân Liên đã gây thù chuốc oán với không biết bao nhiêu người, bây giờ chắc chắn bọn họ đang chờ xem kịch hay của nhà họ Vân, xem kịch hay của cả cô nữa. Vân Ngọc Hân, cô thấy nhà họ Vân chưa đủ thảm sao? Có căn tôi đốt thêm lửa góp vui không?”
Lời nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-thai-nam-bao-tong-tai-bay-duoc-vo-ngoan/354747/chuong-975.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.